Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011
Em chỉ có thể làm thế thôi
Ngày vội vã mưa tầm tã.
Càng đi trời càng tạnh mưa.
Một buổi sáng vật lộn.
Buồn ngủ ko chịu đc.
Muốn ngủ.
Chiều như hâm.
Hoàn thành đống banner.
Xuống bị a Thành Anh mắng.
Anh Ngọc biểu 1 câu rất điên
" Sao e đi đâu e cũng làm ng` ta thích thế "
Ai biết đc.
Mọi ng` cứ trêu em.
Chiều nay lại ghé thăm anh.
E mua nhiều hoa quả hơn.
Đợi a rồi đi cafe vs a và a Quý.
A Quý ko biết hay cố tình trêu e.
Từ lâu tình cảm đã nhạt dần.
Mình cảm thấy mình nên làm như thế.
Và thế là mình làm thôi.
Mình biết a ko muốn liên quan gì đến mình.
A ko muốn gần mình.
A chỉ thể cảm ơn tấm lòng của mình thôi.
Mình nhận và để nó trôi thôi.
Mình chỉ có thể. Tấm lòng chỉ có thế.
Nhận và xử lý nó như nào là quyền của anh.
Mình thật sự muốn quit.
Càng gần càng đau. Càng gần càng nhận ra cái gì đó.
Cảm giác trong khoảnh khắc là sự tổn thương.
Yêu thương mong manh.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét