Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Ôm em đi


Em tự dưng mệt quá.
Em đã hứng mưa cả ngày rồi.
Giờ đầu em nặng lắm.

Sáng nay mình cầm máy của Lân.
Mình đang hy vọng cái gì.
Mình nghĩ Lân có thể giúp mình.
Nhưng ko Lân ko thể giúp và mình lại phải tự giúp mình thôi.
Mình bỏ hy vọng này.
Như ngày xưa. Mình và Lân.

Trưa đc ăn cơm với anh e rất vui.
Nhưng cái lòng có xa cách.
E nhớ a lắm :(
E cho a 1 cơ hội và a ko cần nó.
E đang cố gắng để e đc yên bình.
E đang cố gắng để a dc vui vẻ với c.s của a.
E mệt quá anh ơi.
Ôm em 1 cái đi :((

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét