Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Thứ 2 ngày 28 - 02 - 2011


Pháp chế, quy định.
Tại sao mọi thứ đều có quy định vại.
" Quy định chỉ do người lớn đặt ra. Chỉ là những dòng chữ lạnh lùng khắc trên bức tường thép." Mệt mỏi vì những điều đó.
Con người vốn sống bầy đàn nhưng đôi khi lại cảm thấy lạc lõng với bầy đàn.
Đột nhiên có cái suy nghĩ muốn quay lại.
Nhưng ko thể nào. Block quyền rồi. Với lại đã quyết thì khó hủy bỏ.
Lắng nghe thật sau trong con tim.
Mọi con đường mọi ngã rẽ đều mịt mù tối thui. Chiếc đèn pin duy nhất cầm trên tay liệu chiếu sáng được bao lâu khi con đường còn quá dài.
Mệt mỏi vô cùng. Dừng lại tắt cái ánh sáng duy nhất đi để bóng tôi bao trùm con người. Xâm chiếm và lấn át để mình có thể hòa vào bóng tối. Hiểu được nó hơn. Và cuối cùng là biến bóng tối thành ánh sáng. Và đi tiếp.

Ngồi gần anh nhưng anh xa tít.
Không thể hiểu nổi tại sao anh lại đi vào lòng em. Hãy cho em được bỏ hình ảnh của a mãi trong tim e. E ko thể và ko muốn giữ nó.
" E có biết a yêu e nhiều lắm ko ? "
Thật. Rất giống như a đang nói với e ý. Nhưng e chỉ phì cười và nói 1 câu cười cười đại loại. E biết ko bao giờ a nói vs e câu đấy đc mà.
" A mua nó để xứng với " rồng " của e "
Thật sự ư ? Nếu thật thế ? Không thật đâu.
Tại sao e lại " thích " a.
Vẫn giống như bao lần khác ư ?
Giống như e thích thằng bạn học khác lớp ?
Giống như e thích cái a có tài đánh guirta ?
Giống như e thích a ?
Con tim e còn quá ngu ko biết được. Liệu a có thể cho e 1 câu trả lời ko ?
Xin lỗi.
E thật sự thích a đấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét