Thứ Năm, 5 tháng 5, 2011

Bị ngu


Giờ thì bị rơi vào bẫy thật rồi.
Vui vẻ mỗi khi ngồi bên người.
Tôi cười nhiều và được yêu thương nhiều.
Tôi đã bỏ những con người mà tôi từng xem là ko thể nào bỏ qua.
Tôi thật sự bị ngu rồi.

Tôi thích ngồi sau người chỉ để người đưa tôi đi lòng vòng từ khu này sang khu khác.
Tôi ghét cái cách người dùng gương để nhìn cái gương mặt xấu xí của tôi đằng sau.
Tôi đã bị ngu rồi.

Bị ngu rồi bị ngu rồi.
Ngu quá.
Bị ngu làm cho bực mình.
Suy nghĩ suy nghĩ suy nghĩ.
Sao lại thế chứ.
Tôi đang bị làm ngu.

Đôi khi ước gì mềnh ko bị ngu.
Muốn trở lại là mình như trước.
Mềnh sợ cái ngu này.
Vướng vào rồi khó thoát.

"Em chết trong anh bao giờ
Mỗi sớm sương bay thành phố mơ
Nỗi nhớ lang thang chiều mùa đông
Mùa đông dài đến vạn ngày"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét