Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

Nếu hôm nay là ngày may mắn.


Nếu hôm nay là ngày may mắn.

Có thể lắm thôi.
Đi làm muộn 9h mò đến cty.
Đường muốn đi bị chặn, đường ko muốn đi bị tắc
Đi vô cầu thang máy gặp chị Hiền KTT
Cũng may là chị ý nói ko thì chắc im lặng
Cảm giác chị ý nguy hiểm ý.

Rồi bla bla làm việc.
Trưa đc a zai yêu vấu đèo đi ăn.
Anh mình bị đáng yêu ý
Thích vãi.
VietMac và kem ý nha.
Mua đc mũ nữa.

Chiều nay lòng hơi nặng.
Lại liên quan đến a.
2 đứa 2 cầu thang máy cùng 1 lúc.
Nhưng cả 2 lại chọn cho mình mỗi người 1 cái.
Có lẽ nên thế ko đụng nhau làm gì.
Chợt lặng lẽ.
Nhìn a và im lặng.
Quay đi khi chúng ta có thể đụng ánh mắt nhau.
Cảm giác tình cảm ngày xưa quá mong manh.
Nhiều lúc nhìn thấy a e chỉ muốn 1 cái níu kéo.
Nhiều lúc muốn ôm.
A đâu chắc là người đàn ông của đời em đâu.
Tại sao e phải cố làm cái gì đó để lấy lại a.
Chã phải những gì e làm cho a đều bị phủi đi sao.
Vậy để làm gì làm gì nữa tất cả đều thất bại thôi.
Người ta ko yêu mình là hạnh phúc của mình.
Bỏ đi để a có đc cái hạnh phúc mà a muốn.

Đột nhiên nhận ra a đang mặc vest.
Giống hôm nào đó cũng nhìn thấy và sợ điều gì đó.
Cảm giác ko cười.
Lúc a cười hớn hở đi về cươi.
E cũng ko thể nào vui theo.
Im lặng lạnh.
Chắc giờ a đang nhậu nhẹt hoặc đang bên cạnh ai đó.
Cảm giác hơi hơi sao.
Nhưng rồi cố gắng lấy lại thế quân bình.
Ko sao đâu. Chã có gì đâu. Chấm hết rồi.
Anh là anh còn em là em.
Chúng ta đã là 2 đường thẳng song song có thể nhìn thấy nhau.
Nhưng ko thể gặp nhau.

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012

Chuyện gia đình


Bố mẹ!
Rất vất vả làm ăn.
Chúng mình quá hư để bố mẹ buồn.

Từ bé quá ít thời gian với bố mẹ.
Chã mấy khi đc bố mẹ chăm lo.
Có lẽ vf thế bị hư.

Bố mẹ nuôi lớn
Giờ đi làm mang tiền về đưa bố mẹ.
Bố mẹ ko tiêu cất đi.
Và bảo chã cho đồng nào.
Nhiều lúc ko có tiền cũng ko dám xin.
Bạn bè chúng nó tiêu chã đưa.
Đưa rồi đòi thêm.
Nhìn bố mẹ vất vả cũng cực lắm.
Mình đi làm làm cv của mình.
Nhưng việc ở cửa hàng thì nhiều.
Nhiều mẹ bảo làm quanh quanh cũng thế.
Nhưng bảo thế con nghỉ việc lại ko cho.
Đôi khi bố mẹ hơi khó hiểu.
Đôi khi mình bị điên.
Bố mẹ ko hiểu cv của mình.

Nhiều lúc cũng mệt
Thở dài.
Mai ta sẽ lại khỏe thôi.

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

One day!


Muốn viết cái gì đó.
Và nó lại xoay quoanh cái con người kia.

Mấy hôm nay đi đôi guốc đau chân quá.
Hôm nay cảm giác căng cơ quá.

Chơi và ko nghĩ gì cả.
Ngừng chơi và nghĩ.

One day!
Hôm qua e nghĩ.
E muốn dủ a đi chơi e sẽ nói như e vui vẻ lắm.
E lại nghĩ nếu từ chối e sẽ vẫn vui.
Và e nghĩ nhiều hơn nếu a đồng ý ta sẽ làm gì.
E trở về nhà và e ăn cỗ.
E đã nói ra điều làm e suy nghĩ.
E nói điều đấy với chị gái họ em.
Và e bị suy nghĩ chã lẽ mình kém thế sao.
Từ miệng mình nói ra sao mình lại ko làm đc.
Vì vậy e ko gọi.
Thế nên để bình an.
Chúc mừng a, a lại vui.
Chúc mừng e, e lại lựa chọn điều gì đó đúng.

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

Vật vờ nghĩ ngợi


Mình ko rõ đc cái cảm xúc đan xen này.
Em muốn giữ a lại quá.
Nhưng sẽ đc gì chứ.
Vì a ko yêu em ý.
Sẽ là gì nếu e lại làm việc ngu ngốc.
Sẽ là gì nếu như a lại bảo ko
:)
Sẽ là gì khi mọi thứ lại black.

Đôi khi ko nên hành động theo cảm xúc.
Bây giờ mọi thứ rất bt.
Cứ vờ như a ko tồn tại.
Nếu a bắt buộc bị tồn tại thì vờ như ko cảm xúc.

Làm gì đây chán quá :(

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Nhoẻn miệng cười


Ko muốn viết gì và nghĩ gì.
Khi nào e nghĩ về a, e sẽ lại đánh lừa mình nghĩ sang cái khác.
Đừng nghĩ đừng bao giờ nghĩ đến.
Đừng hy vọng, đừng bao giờ hy vọng.
A đã cướp đi niềm vui của e.
A vui vẻ trong niềm vui e mang đến cho a.
Nhưng a ko nghĩ cho e.

Nhoẻn cười cái.
Cuộc đời.

Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

Những điều mình nghĩ


Mình muốn viết những điều này
Nhưng mình cũng ko biết chính xác nữa.

Mình thi thoảng nghĩ.
Thật ra thì nó cũng là 1 phần sự thật.
Anh chưa bao giờ yêu em.
Anh chỉ đang buồn và e mang lại cho a niềm vui.
Và khi a vui a nói a thích em.
Khi a đang tận hưởng a nói a yêu em.
Và khi a tìm đc 1 thứ gì đó khác.
A nói a ko thích em.
A nói đơn giản chúng ta chỉ là a e.
Và a bắt đầu đối xử với e tệ hơn là a e.
Và e vẫn giữ nguyên tâm trạng.
Nhưng càng giữ e càng buồn hơn.
Thật sự a chả có tình cảm gì với em phải ko?
Nếu có khi a thay đổi thì thứ đó cũng ko thể đổi quá nhanh.
Nói chung là ........
E ko có quyền lằng nhoằng bên cạnh a.
Vì a muốn đuổi e ra rồi.

Giờ lòng cũng trống rỗng ra hẳn.
Vui với niềm vui của e.
Ko thấy a mà biết a vẫn bình an thì e bt.
Ko thấy a mà a ko khỏe e hơi lo.
Quen dần rồi ý a ạ.

Thi thoảng e có tỉ thứ để viết.
Nhưng khi ngồi lại lại chã có gì.
Nếu a đọc những gì trong nhật kí này của e, a sẽ nghĩ gì ?
Nghĩ là e bị hâm ko ?
Có bao giờ nghĩ e như này sau khi a nhẽ tênh nói lời ko thích ko.
Một ng` trải qua 1 cuộc tình như a.
Buồn như thế.
Vậy mà vẫn ko hiểu cho 1 đứa trẻ con như e.
Hay là ko phải a ko hiểu mà là a ko để tâm đến, ko cần quan tâm làm gì đúng ko?
A biết ko nơi a sinh ra. Vùng đất đấy nổi tiếng với những ng` vô tâm đấy.
E đâu có tin đâu giờ e mới đc trải nghiệm.

Làm cách nào để giữ 1 người
Và làm cách nào để 1 người đi.
Có nhiều bài học nhưng ko bài học nào đc áp dụng.
Tình yêu thật khó hiểu.

Nhiều lúc muốn a để tâm đến e 1 tí như 1 ng` vẫn biết rằng mình từng thích cô ý.
Nhiều lúc muốn a suy nghĩ như 1 ng` từng bỏ rơi 1 ng`.
Nhiều lúc muốn ôm a thật chặt.

E ko biết tại sao e lại vào MM.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao a lại ngồi cạnh e.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao a lại ko thôi việc mà vẫn tiếp tục làm
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao a lại vui khi a ở bên e.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao a lại thích e.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao e lại thích a.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao e lại yêu a.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao chúng ta lại ở bên nhau.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao a lại vô tâm.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao a lại ko thích e.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao dù cố ko gặp nhau nhưng vẫn cứ gặp nhau
Như 1 cơ duyên.
E ko biết tại sao lại có cơ duyên.
Như 1 cơ duyên.
E ko biết!
Nhưng e biết rằng e từng yêu.
E biết rằng a ko bao giờ yêu e again.

E muốn đi khỏi MM và nói với a là e đi đây.
E muốn rời bỏ a.
E từng nghĩ mình sẽ trả thù như nào ?
Như nào đây trả thù như nào.
Ko có gan làm chuyện kinh khủng vì lương tâm ko cho.
Cũng ko có gan làm những chuyện bé vì e ko thích làm tổn thương a.
Đi xa 1 thời gian để rồi khi gặp lại sẽ vui hơn.

Right now! U know?
E quan tâm tới a.
A ốm e hỏi a ốm à ? Nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.
Im lặng. No thank.
A nhờ e làm việc. Ngay bây giờ hoặc ko. Ok.
Im lặng. No thank.
Dù tình cảm hay công việc. A đều cho a cái quyền đc im lặng.
A là 1 nhà kinh doanh. OK!
A bận rộn. OK!
A vô tâm. OK!
E mặc kệ a.

Nếu a có yêu 1 ai khác.
Đừng sống như bây giờ.
Nếu a sống như bây giờ.
A sẽ bị bỏ rơi và a sẽ buồn.
Và liệu ai sẽ làm a vui và liệu ng` đấy có như e ko ?

Giống như bị lợi dụng.
Bị chơi đùa.
Rồi bị vứt bỏ.

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

Những ngày cuối năm ko cười nổi



Ngày 30/12
Những ngày cuối năm chả ra gì cả.
Đơn giản có người nói cho tôi biết rằng
"A đang buồn và tôi làm a vui bằng sự hồn nhiên của tôi"
Tôi rơi vào cái trang thái gì đó.
Tôi khóc suốt đêm đấy đến lúc tôi lăn ra ngủ.
Chã phải là giống đang lợi dung tôi sao.
Đến khi tôi ko còn giá trị thì vứt đi.
Lời a nói với tôi tất cả chỉ là dối trá.
Tôi thực sự mất hết cái niềm tin.
Tôi đã khóc quá nhiều ý.
Thật sự là tôi bị vứt bỏ rồi.
Thực sự con người a tốt đến mức tôi ko tưởng tượng đc.
Chưa bao giờ tôi khóc nhiều thế

Ngày 31/12
Tôi ko cười nổi.
Tôi đi làm và làm mọi ng` đều hỏi sao tôi buồn thế.
Và bố Tảo nhìn thấy tôi khóc.
Tôi phải ra ban công khóc.
Chưa bao giờ lại ko có thần như thế.
Tôi thật sự mệt.
Còn a, a ko bao giờ quan tâm.
Tôi thật sự đã từng yêu 1 ng` quá tốt đẹp.
Tôi phải lao vào cái guồng khác để quên đi 1 thứ ko dành cho mình.
Tạm biệt.

Cũng ko muốn nói gì cả về cái vấn đề này.
Quên được càng nhanh mình càng sống tốt hơn.
Trả thù thì có nghĩ đến nhưng ko muốn làm.
Nói chung deck còn liên quan gì đến cuộc đời nhau nữa.
Quan hệ công việc đến khi mình ra khỏi đc nơi đấy.

Ngày 1/1/201
Thức dậy thật sớm.
Tối qua 10h hơn về đến nhà.
Đi ăn với bố Tảo và chị An bánh cuốn nóng.
Đi về nhà với tâm trạng đó là như 1 ng` con đi xa trở về nhà.
Trở về nhà và đón giao thừa với gia đình ý.
Mình ngu dại nhắn 1 cái tin.
Và dĩ nhiên ko bao giờ đc nhắn lại.
Mình éo hiểu.
Công việc, ko công việc cũng phải trả lời chứ.
Mình éo hiểu.
Nhờ thì đc đến lúc nhờ lại thì ko đc.
Mình éo hiểu.
Mình éo hiểu nữa.
Rồi sẽ nhận ra sớm thôi anh ạ.
Đổi thay.
Quên đê ta là siêu nhân nhé.

Gửi đến những người chỉ đường cho con.
Con biết rồi biết hết rồi.
Hãy đưa con đi con đường khác đi thôi nhé.
Cảm ơn mọi người.
Tấm lòng của con giờ sẽ thênh thang hơn/
Đưa con đi đường khác nhé.