Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

Những ngày cuối năm ko cười nổi



Ngày 30/12
Những ngày cuối năm chả ra gì cả.
Đơn giản có người nói cho tôi biết rằng
"A đang buồn và tôi làm a vui bằng sự hồn nhiên của tôi"
Tôi rơi vào cái trang thái gì đó.
Tôi khóc suốt đêm đấy đến lúc tôi lăn ra ngủ.
Chã phải là giống đang lợi dung tôi sao.
Đến khi tôi ko còn giá trị thì vứt đi.
Lời a nói với tôi tất cả chỉ là dối trá.
Tôi thực sự mất hết cái niềm tin.
Tôi đã khóc quá nhiều ý.
Thật sự là tôi bị vứt bỏ rồi.
Thực sự con người a tốt đến mức tôi ko tưởng tượng đc.
Chưa bao giờ tôi khóc nhiều thế

Ngày 31/12
Tôi ko cười nổi.
Tôi đi làm và làm mọi ng` đều hỏi sao tôi buồn thế.
Và bố Tảo nhìn thấy tôi khóc.
Tôi phải ra ban công khóc.
Chưa bao giờ lại ko có thần như thế.
Tôi thật sự mệt.
Còn a, a ko bao giờ quan tâm.
Tôi thật sự đã từng yêu 1 ng` quá tốt đẹp.
Tôi phải lao vào cái guồng khác để quên đi 1 thứ ko dành cho mình.
Tạm biệt.

Cũng ko muốn nói gì cả về cái vấn đề này.
Quên được càng nhanh mình càng sống tốt hơn.
Trả thù thì có nghĩ đến nhưng ko muốn làm.
Nói chung deck còn liên quan gì đến cuộc đời nhau nữa.
Quan hệ công việc đến khi mình ra khỏi đc nơi đấy.

Ngày 1/1/201
Thức dậy thật sớm.
Tối qua 10h hơn về đến nhà.
Đi ăn với bố Tảo và chị An bánh cuốn nóng.
Đi về nhà với tâm trạng đó là như 1 ng` con đi xa trở về nhà.
Trở về nhà và đón giao thừa với gia đình ý.
Mình ngu dại nhắn 1 cái tin.
Và dĩ nhiên ko bao giờ đc nhắn lại.
Mình éo hiểu.
Công việc, ko công việc cũng phải trả lời chứ.
Mình éo hiểu.
Nhờ thì đc đến lúc nhờ lại thì ko đc.
Mình éo hiểu.
Mình éo hiểu nữa.
Rồi sẽ nhận ra sớm thôi anh ạ.
Đổi thay.
Quên đê ta là siêu nhân nhé.

Gửi đến những người chỉ đường cho con.
Con biết rồi biết hết rồi.
Hãy đưa con đi con đường khác đi thôi nhé.
Cảm ơn mọi người.
Tấm lòng của con giờ sẽ thênh thang hơn/
Đưa con đi đường khác nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét