Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011
A ko bao giờ yêu em!
Viết gì viết gì.
Mình ko nên cố gắng biết cái gì đấy thì phải.
Cứ nhắm mắt làm ngơ đi.
Nhưng mà mình ko thể nhắm mắt đc.
Mọi thứ cứ phải diễn ra mình buồn thì cứ buồn.
Thôi nào Vân.
Cố gắng lên.
Biết là mày làm đc mà.
Dạo này bị ngộ độc quá.
Ko nên thế.
A biết ko. E xin lỗi.
E đã tự nhìn ảnh của a.
E thấy buồn.
A đi chơi với chị Hoa, chị nào đó.
Và tất cả đống ảnh đơn giản chỉ có 3 ng`.
Và e buồn, a ko đi chơi với e mà đi chơi với mọi người.
E ganh lắm.
E biết chị Hoa.
Nhưng e cũng biết ko gì là ko thể.
A vui!
Còn e chững lại.
E xin lỗi.
Tình cờ mình gặp chị CS
Chị hỏi mình chắc có nhiều ng` thích lắm nhỉ.
Ngẫm lại chã có gì.
Ngẫm lại vẫn chỉ nghĩ đến mình a thôi.
Vẫn cứ khóc và nhìn vào gương tự nhủ mình là Vân chăng.
Đứa con gái chã bao giờ suy nghĩ vui vẻ đâu rồi.
Tình cảm là gì mà lại khiến mình khổ sở thế.
A Tùng IT cũng nói có rất nhiều ng` thích em.
Nhưng e chỉ thích 1 ng` thôi.
Các a chị đều bảo xinh lên.
Có phải chăng là con bé đang yêu.
Thực sự con bé đang sống lại cố gắng ko buồn thôi.
Mình đã buồn rất lâu.
Rồi mình cố gắng lấy lại nhịp sống của mình.
Chã muốn yêu ai ngoài a cả.
A Lân bảo sao ngày nào e cũng cười vui thế.
Là vì e muốn lấy niềm vui che lấp nỗi buồn thôi.
E ko thể ko vui.
Có quá nhiều ng` xung quanh e ko muốn e buồn.
E phải diễn cho trọn chứ.
Hôm qua mình về khá muộn.
Mình thực sự muốn nt cho a gọi cho a.
Hỏi thăm a đã về chưa nhưng mình lại chững lại.
Không nên.
Ngồi đằng sau Sơn mình nghĩ quá lâu rồi mình ko ngồi sau a.
Mình nhớ a quá.
Nhưng tốt nhất mình nên để cho a đc vui.
Tốt nhất là nên thế.
Anh nói chuyện đt thấy mình cũng tránh đi.
Vậy tại sao mình cứ ám a làm gì.
Mình thật sự .... buồn.
Em muốn ngồi đằng sau.
Em muốn ôm anh.
Em muốn đc nói chuyện thật nhiều với a.
Làm như nào đây :(
E muốn khóc quá.
Hôm nay cty mất điện.
Em đi bộ cùng các a chị nửa vòng hồ Gươm.
Anh biết e nghĩ gì ko.
Chúng ta còn chưa bao giờ đi bộ với nhau cả.
Em muốn đc nắm tay a đi bộ.
Được cười nói vui vẻ.
E đi bộ và nở nụ cười.
E muốn nt ngay cho a bảo rằng e đang đi bộ này và e muốn có a.
Nhưng mà những gì có thể làm là đi bộ tiếp thôi.
A ko bao giờ hiểu cho e cả.
A ko bao giờ nhớ e cả.
A ko bao giờ yêu e cả.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét