Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011
CRY!
Dạo này mệt mỏi quá.
Mình khóc quá nhiều rồi.
Tuần khóc mấy ngày lận.
Mình sợ quá.
Mình ko phải là mình.
Mình phải làm gì đây.
Từ bỏ ?
Mình ko làm được.
Mình lún sâu quá rồi.
Mình khóc.
Mình đau.
Mình ko nói thì ko ai biết.
Mình nói thì ng` ta sẽ nói gì mình.
Mình sợ lắm.
Tim mình đau lắm.
Đây là những gì mình phải trả giá sao ?
Làm ơn đi.
Làm ơn 1 lần đi.
Mình muốn quay lại cuộc sống lúc đầu của mình.
Hóa ra mỗi người xuất hiện trong cuộc đời mình đều có 1 nhiệm vụ.
Và nhiệm vụ của a là làm mình đau lòng làm mình phải khóc.
Mình chỉ muốn nói với a là bước ra khỏi cuộc đời mình đi.
Mình ghét a rồi.
Mình ko muốn có a nữa.
Nhưng mình ko làm được.
Tình cảm như cái mối tơ vò.
Mình chỉ có thể khóc thôi.
Tại sao ?
Thật độc ác theo 1 cách nào đó.
Nước mắt mặn lắm như nước biển ý ko thể nào nuốt vào đc.
Rồi thì cái tình cảm này sẽ đi đến đâu.
Hay nó chỉ là những ngày tháng khóc lóc của mình thôi.
Đừng độc ác với con như vậy !
Con biết con sai rồi.
Con ko mong đc tha thứ nhưng con mong người sẽ hiểu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét