Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011

Nhìn lại 1 tuần nào.


1 tuần bắt đầu từ thứ 2 và kết thúc ở CN.
Thứ 2 vội vàng đi làm.
Thứ 3 vội vàng đi làm.
Thứ 4 vội vàng đi làm.
Thứ 5 vội vàng đi làm.
Thứ 6 vội vàng đi làm.
Thứ 7 vội vàng đi làm.
CN bình thản đến vội vàng.
Suy cho cùng 1 tuần 7 ngày đi làm 6 ngày.
1 ngày còn lại bố mẹ bảo dùng cho gia đình.
Thế sao 1 tuần ko có 8 ngày để 1 ngày có thể đi chơi trọn vẹn với bạn bè.
Mà ko sao 1 tuần ko có nhiều ngày hơn thế.
Mình còn có bạn cấp 1, bạn cấp 2, bạn cấp 3, bạn đại học, bạn quen biết bên ngoài, bạn đồng nghiệp.....
Đi làm rồi thì chấp nhận cái cuộc sống này.
Cả ngày đi làm buổi tối đi chơi thì có làm sao.
Bố mẹ sống cái quan điểm khác với mình.
Nhưng bố mẹ là bố mẹ.
Kì này đi xuống trung tâm dưới chã quen ai.
Cái cảm giác ngột ngạt lắm.
Lúc nào cũng chăm chăm vào công việc dường như ko có thời gian để nghĩ cái khác.
Cảm giác nhiều lúc dễ bị tự kỉ lắm ý.
Giờ lại cấm ko cho đi chơi.
Nếu bạn bè mình ko hiểu mà hiểu hộ mình và ko gọi mình đi chơi.
Thì lúc đấy mình biết làm sao.
Bạn bè ko có ư ?
Mình sợ bị bạn bè bỏ rơi lắm.

CHÀO GIỜ MÀY SẼ SỐNG NHƯ NÀO ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét