Ko biết phải nói cái gì, làm cái gì, và nên như thế nào.
Dường như con tim, và tình cảm của mình nó đang ổn định
Nhưng thói quen và 1 phần lo lắng vẫn còn đây.
Vẫn cứ thấy buồn và đau khổ.
Đã bao lần chỉ muốn quên đi quên đi tất cả để sống.
Làm nổi nhưng ko làm.
Tại sao cứ muốn ôm cái tình cảm đơn phương đấy để đau khổ.
Thứ tình cảm ko xây dựng = tình cảm thì nó sẽ mất nhanh thôi.
Rồi mình cũng sẽ ôm cái tình cảm đấy nhẩy xuống vực
Thật là NGU.
Em phải làm gì đây khi e ko muốn để tâm đến a.
A là đứa như thế nào e cũng hiểu nhưng ko chịu đc.
Con ng` e ko phải là ng` vô tâm.
Ko phải ng` nhìn ng` khác buồn và ko làm gì rồi ngày mai lại cười.
Khóc nhiều rồi. Buồn nhiều rồi. Thất vọng nhiều rồi.
Cuối cùng ko đc gì cả.
Đến khi nào a mới tỉnh lại.
E cảm thấy mình thật xấu xa.
Làm sao để nói hết những điều này cho a hiểu.
Mà có nói hết a cũng có hiểu đâu.
A đâu phải là đứa biết hiểu đâu.
Cái tôi của a lớn lắm.
Còn cái tôi của e nó bé tí.
Nó sẵn sàng biến mất.
Buồn vô cùng.
Chã ai hiểu đâu.
Lối mòn mình đang đi dài quá.
Sao ko ngắn lại để đi đến cuối con đường rồi mới biết.
Lối mòn ko có đường ra đâu. Và quay lại đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét