Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012
T.H
Mình vừa ngồi đọc 1 số thứ.
Lại là về Thanh Hóa.
Mình thực sự ko để ý điều đó.
Nhưng mà cái hiện thực nó tàn nhẫn hơn nhiều.
Mình biết a ko phải kẻ xấu nhưng anh có những lúc thực sự là ng` xấu.
Mình ko muốn quan tâm nhưng mình vẫn đọc.
Và mình thấy lo lắng điều gì đó.
Anh từng nói ' nếu như 2 đứa muốn đến với nhau thì sẽ thực sự khó khăn '
Đúng là khó khăn nhưng mà e có niềm tin.
Nhưng bây giờ niềm tin của e nó chã còn lại bao nhiêu.
E ko tin nữa vì chính a chã cho e thêm niềm tin.
Ko tin nữa.
Cứ tưởng mình quên được rồi.
Ngẫm lại mình chỉ đang cố ko nhớ tới thôi.
E sẽ cố gắng để ko gặp anh.
Trừ khi a thực sự muốn được gặp e.
Vì với a bây giờ a chỉ quan hệ nói cười để lợi dụng e trong cv thôi.
Và vì e vẫn còn thích a nên e nhắm mắt.
Hừm
Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012
25/02 vui nhieu lam
Hom nay rat la nhieu chuyen vui.
Nhung 1 ngay bat dau bang giac mo hoi bi co ti ko on lam. Minh mo thay anh gan minh, a noi voi minh "yeu a nhe?" va minh tra loi la "vang nhung a phai thay doi". Minh van biet la minh se noi the ma vi tinh cam cua minh danh cho a chi nguoi di chu ko het. E van cha the biet dvmc, nhung gio mo thi no se kho xay ra ngoai doi thuc, vi mo chi the hien dieu ng day muon ma thoi.
Ngu va di mua con bop loi mat cho a Lan, that la nhung a y cu lam sao voi minh dao nay y. Minh nt thi cung qua quit 1-2 tin roi.noi kieu GoodBye, a dang kho chiu, dung lam phien a. Da the thi mac ke a. E cung ko co y muon gi voi a nhung nt kieu day bi kho chiu.
Xuong 72 choi, hinh nhu an mac hoi lo nen moi ng cu nhin minh y. Nhung dung la nhieu ng de y. Minh con dc gap ca a Quy nua, a y bi hong phai nho 2 cai rang cua buon cuoi qua. A y con noi voi ban a y minh la ng yeu thang e =)) vai, gia ma no la the, nhung no ko la the. Di an com voi a Hoan, aLong. Tra da roi ve 29.
Chieu nay a vao chat tuong j lai cong viec, neu ko phai vi cv chac ko bao gio a noi chuyen voi minh. Cuoi cung van chi la loi dung nhau thoi. khi minh noi chuyen cua minh thi a ko nghe, a bao a di ra ngoai. Nhat qua. That ra e rat ghet a, nhung vi e cung yeu a nen e moi giup a nhieu the. E ghet a lam. Huhuhu. A bao a se giup e khi e can. E ko can a giup gi chi muon a cho e om a va hon a thoi. E nho a. Nhung ko the nho a vi e can free
Tang Lan con day. Lam viec, deo chi Hiep ve.
Toi di bbq voi jul, xon, ct, a ben, a men. Di bo, mia di guoc y. xong bia ta hien, tiger =)) hnay ko bay vi an roi. Di bo ra Nguyen Xi lay xe dau chan vai. Ngoi kokotaru voi Sy, eck.
Ve nha buon ngu vai, ko dam tam di ngu luon
Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012
Chã bao giờ gặp được nhau nữa
Thái Lan nào !
2 tuần nữa thôi dô !!!!!
Anh bận.
Tỉ năm a mới vào chat.
Và nói chuyện như ko có gì.
Anh bảo câu chuyện dài khi nào gặp hẵng nói.
Bao giờ. Có lẽ chắc ko gặp đc nhau.
Chúng ta quá vô duyên.
Cái Hà Nội bé tẹo này còn gặp đc những ng` khác.
Chứ anh thì dù Hà Nội này bé tẹo tèo teo thì vẫn chã bao giờ gặp đc.
1 tuần, 1 tháng, 1 năm, 1 tỉ năm nữa liệu có vô tình ta gặp lại nhau
Thật kì lạ khi mình nghĩ rằng .....
Có lẽ thôi vì tất cả đều có thể.
Mình nghĩ rằng mọi người đã nghe thấy điều mình cầu xin.
Mình buồn, mình khổ, và mình xin đừng dể mình gặp anh.
Có thể đúng ko.
Cảm ơn mọi người.
Giờ con cảm thấy mình thoải mái lắm.
Bao buồn phiền u uất những tháng qua đều bay mất.
Mà với anh con luôn sẵn sàng tha thứ.
Thật ngây thơ và hơi ngu.
Sẽ cố gắng lấy lại sĩ diện của 1 đứa con gái.
Nhưng con ko chắc tình cảm con lắm :)
Em 1 tuần có 7 ngày thì có 1 vài phút trong 1 ngày em đã nhớ anh.
Và e đập đập đập để e tỉnh dậy sống thực tại.
Cái con người nói yêu em.
Và cái con người ko có lý do cứ xa xa dần và bảo e chỉ là a e mà thôi.
Và cái con người dùng niềm vui của e để quên nỗi buồn và vứt e đi.
E ghét con người đấy.
Sinh nhật Cún.
Không ngờ vô tình mình thấy fb của a.
A đã đổi ava.
Cảm thấy buồn lòng.
Cứ khi nào e thanh thản dần dần a lại cứ va vào e để e buồn.
Nhưng e chã còn muốn clik vào nữa.
E ko nên biết. Biết cũng chã còn để làm gì nữa rồi.
A ko cần e, và e cũng đang ko cần a. Chúng ta chã là gì cả.
Giờ mình mới hay những con người ở vùng đất đấy quá kì lạ.
Mình ko muốn tin vào cái quan điểm này nhưng mình đã học được rồi.
Học từ a, từ a Tùng.
Mình vốn ko để ý, và cũng cảm thấy chã có gì cả.
Tại sao họ cứ làm cho mình cảm thấy mình ngốc nghếch, bị lợi dụng.
Mình ko nói ra nhưng mà họ ko cảm thấy bản thân mình kì lạ à.
Nói chung là 1 bài học, học xong có ng` rút ra kinh nghiệm, có ng` ko.
Have fun
Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012
Chỉ là khi anh đi
13.02
Thật lạ ... buổi sáng và e gặp a.
Đáng nhẽ a ko nên chờ.
E chỉ muốn ôm a từ sau và nói " chào buổi sáng ng` e yêu "
Cả quãng đường nhưng a ko nói.
Và rồi e lại 1 lần nữa phải nghe từ người khác.
A sẽ ko còn làm ở MM nữa.
Cũng tốt chính e mong muốn điều đấy mà.
Thì a cứ đi đi.
E ko vui ko buồn nhưng e lơ lửng.
E ko bay lên được, cũng chã chạm chân xuống đất được.
E nói thì a cười.
Và e cũng ko muốn bày tỏ điều gì cả.
Chỉ là điều đó tốt cho a.
14.02
E nhìn vào phòng cái ghế của a, a vẫn đang ngồi.
Mọi thứ vẫn thế.
Valentine.
E ăn socola của ng` khác tặng.
E ko muốn tặng a cái gì cả.
Bởi vì kiểu bị lãng quên chã bao giờ dùng đến
Số phận lại giống món quà sinh nhật thì ngốc nghếch.
Nhưng mà số phận cứ như trêu nhau.
E biết a được nhiều quà lắm.
Thật may, e tỉnh lại dù hơi mơ hồ.
Hhahahahaha số phận mà.
Thật sự muốn biết điều đó là sự thật.
Nhưng e thực sự ko muốn biết.
Chúng ta ko còn liên quan e ko nên tìm hiểu làm gì.
Đi uống bia nặng đầu quá xá.
Chỉ muốn ngủ.
Valentine vui vẻ cười suốt.
15.02
Thực sự chỉ còn cái ghế.
Nhưng a vào chat với e.
Dĩ nhiên chỉ là chuyện công việc.
A có thấy là 1 sự lợi dụng không.
A ko nói gì với e lâu rồi.
Và rồi a nói chuyện với em chỉ vì a muốn biết cty có việc gì ko.
Ko phải là lợi dụng là gì.
Nhưng e yêu a nên e ko care.
E để a lợi dụng e.
E im lặng và coi như ko có gì xảy ra.
Nhưng e thực sự tổn thương.
Hôm nay làm về muộn quá.
Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012
11/2/2012
Hôm nay là thứ 7, thực chất là chủ nhật nhưng ngồi viết cảm xúc ngày thứ 7.
Sáng đến cafe sáng, lâu lắm rồi ấy ta.
Vô cty cả tỉ thứ ồn ập.
Stand stand stand.
Mình phát ngát.
Bạt bạt bạt.
Mình phát chán vì a Hải.
Thật bực mình cứ làm như mình là siêu nhân ấy.
Biết qué gì đâu mà nói như thế.
Bực mình ghê cơ.
Anh Thành Anh đã nghỉ việc.
Mình ko tin được.
Mình gọi ảnh ko nghe.
Đành gọi cho cái con ng` đấy.
Và con ng` đấy nói chuyện với mình như bt.
Mình cũng ko muốn xô quá nên thôi kệ đi.
Nhưng những gì mình chịu đựng mấy tháng qua ko thể như làn khói đc.
Chiều tối đi chơi chúng bạn.
Đi bộ dạo phố hồ gươm đèn lấp lánh.
Ghé Việt Đức lót dạ chờ sơn.
Nem chua rán, xúc xích, trà đào.
Đi bộ trở về lấy xe bouns thêm kem chanh bạc hà.
Rồi cánh gà nướng ở thụy khuê.
Sườn nướng, dạ dầy nướng, bánh mì nướng mật ong.
Ghé berberchumm làm cốc cokie xay socola cho lẹ.
Chém gió và về nhà lúc 9h30.
Mình phải nói hôm nay thú vị
11/2/2012
Hôm nay là thứ 7, thực chất là chủ nhật nhưng ngồi viết cảm xúc ngày thứ 7.
Sáng đến cafe sáng, lâu lắm rồi ấy ta.
Vô cty cả tỉ thứ ồn ập.
Stand stand stand.
Mình phát ngát.
Bạt bạt bạt.
Mình phát chán vì a Hải.
Thật bực mình cứ làm như mình là siêu nhân ấy.
Biết qué gì đâu mà nói như thế.
Bực mình ghê cơ.
Anh Thành Anh đã nghỉ việc.
Mình ko tin được.
Mình gọi ảnh ko nghe.
Đành gọi cho cái con ng` đấy.
Và con ng` đấy nói chuyện với mình như bt.
Mình cũng ko muốn xô quá nên thôi kệ đi.
Nhưng những gì mình chịu đựng mấy tháng qua ko thể như làn khói đc.
Chiều tối đi chơi chúng bạn.
Đi bộ dạo phố hồ gươm đèn lấp lánh.
Ghé Việt Đức lót dạ chờ sơn.
Nem chua rán, xúc xích, trà đào.
Đi bộ trở về lấy xe bouns thêm kem chanh bạc hà.
Rồi cánh gà nướng ở thụy khuê.
Sườn nướng, dạ dầy nướng, bánh mì nướng mật ong.
Ghé berberchumm làm cốc cokie xay socola cho lẹ.
Chém gió và về nhà lúc 9h30.
Mình phải nói hôm nay thú vị
Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012
Viết gì đó thôi
Hôm nay mình muốn viết.
Ko có gì ngày tháng vẫn trôi đi vui vẻ.
Làm mọi thứ mình thích và mình muốn.
Về nhà cũng thoải mái.
Hôm nọ mơ thấy a.
A đang làm điều đó với ng` con gái khác và ngay trước mắt mình.
Mình tỉnh dậy toát cả mồ hôi.
Mình tiếp tục mơ mình mơ thấy điều mình muốn.
Mình đang ôm a.
Nhưng mình tỉnh dậy và cũng sợ.
Tốt nhất là ko nghĩ đến.
Mong rằng bản thân mình ko sợ và mình hạnh phúc.
Mặc dù cho đến bây giờ mình vẫn cứ thi thoảng nhớ về a.
Và mình vẫn chưa cho ai cơ hội đặt chân vào tim mình.
Vì a thực sự vẫn chưa ra khỏi nó.
Im lặng để a đi đã.
Hôm nay đc bố Tảo dẫn đi ăn và nói chuyện.
Mong bố sớm lấy vợ.
Ko ngờ lương chục triệu.
Được rồi mình đuổi kịp thôi.
Nhiều chuyện trong cuộc sống lắm.
Fight fight fight
Cười cười cười cười cười.
Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012
Những ngày tháng 1
Những ngày tết ko vui lắm
Nói chung là xui xui.
Trôi qua ào ào.
Ăn ngủ đi chơi bar pub xem phim mua sắm
Cuộc đời mà
Đi làm chán lắm.
Đi về quê xem bói
Khá thú vị 1 ngày rong chơi
Nhưng có những điều thật sự phải suy nghĩ
Nhưng mà nặng đầu lắm ý zời ơi
Bà xem tướng bảo sẽ có đoàn tụ.
Nhưng mình sợ lắm nó sẽ ko thành đâu.
Mình ko muốn nghĩ đến nnos đâu.
Mình sợ lắm, mình sợ mình sẽ khổ lắm.
Không những điều ông ngoại nói cũng đâu sai.
Đừng đừng hạ mình nữa
Khổ đủ rồi phải vui vẻ mà sống.
Mình phải quên.
Thật sự giữa chúng ta ko có bất cứ duyên nợ gì cả.
Phải sống vui vẻ. Quên đi.
Cuối năm sẽ xuất hiện 1 người.
Cuối năm sẽ đoàn tụ.
1 người thư sinh, cao dáo.
Tỉnh ngộ trước khi quá muộn.
Tin nhưng đừng làm mình khổ
Thế thôi.
Đi ăn vit với a Hoàn, a Hiển, a Long, a Hành, chị Nhung, a Cún và ảnh.
A nhìn e và nói " Sao e lại ở đây máu nhỉ ?"
Sao e lại ko đc ở đây.
Đứng xem tivi a đứng ngay sau em.
Nhưng khi a đi a ko gọi em.
Anh cười a nói.
A hút thuốc.
A uống rượu.
Thực sự muốn dập cái tàn thuốc ngớ ngẩn đó đi.
Bệnh chưa đủ sao còn cố gắng rước thêm bệnh.
Đôi khi nhìn 1 ng` hút thuốc có cảm giác thật bí bách.
Mỗi lần thở là thở dài.
Mình ko mong điều đấy.
Chỉ có thể nt và nói với a rằng đừng hút.
Anh hứa nhưng lời nói ko trọng tâm ko có ý muốn gì đó.
Thật sự những điều mình nói chỉ nói ra thôi.
Còn làm ko là của a mình ko thể care đc.
Mình muốn care mà cũng ko đc bản thân mình ko cho phép.
Đừng cố quan tâm a, mình sợ rồi rơi vào những ngày tháng đấy.
Rồi mình sẽ khóc như 1 đứa trẻ, mình sọ lắm.
Những ngày tháng đấy thực sự là vết sẹo lớn của tâm hồn mình
Sợ lắm. Quên đi ( Mình lại khóc ngốc nghếch )
Mình ganh tị chị Nhung lắm vì chị thoải mái tâm lý
Vì chị đc ngồi sau a
Điều mà lâu lắm rồi mình ko đc cảm nhận.
Mình quên mất cái mùi quen thuộc đấy.
Mình đôi khi quên mất a là như nào.
Vì bây giờ a khác với a ngày xưa.
Mình phải để mình ko nghĩ.
Mình dừng nghĩ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)