Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012
Chỉ là khi anh đi
13.02
Thật lạ ... buổi sáng và e gặp a.
Đáng nhẽ a ko nên chờ.
E chỉ muốn ôm a từ sau và nói " chào buổi sáng ng` e yêu "
Cả quãng đường nhưng a ko nói.
Và rồi e lại 1 lần nữa phải nghe từ người khác.
A sẽ ko còn làm ở MM nữa.
Cũng tốt chính e mong muốn điều đấy mà.
Thì a cứ đi đi.
E ko vui ko buồn nhưng e lơ lửng.
E ko bay lên được, cũng chã chạm chân xuống đất được.
E nói thì a cười.
Và e cũng ko muốn bày tỏ điều gì cả.
Chỉ là điều đó tốt cho a.
14.02
E nhìn vào phòng cái ghế của a, a vẫn đang ngồi.
Mọi thứ vẫn thế.
Valentine.
E ăn socola của ng` khác tặng.
E ko muốn tặng a cái gì cả.
Bởi vì kiểu bị lãng quên chã bao giờ dùng đến
Số phận lại giống món quà sinh nhật thì ngốc nghếch.
Nhưng mà số phận cứ như trêu nhau.
E biết a được nhiều quà lắm.
Thật may, e tỉnh lại dù hơi mơ hồ.
Hhahahahaha số phận mà.
Thật sự muốn biết điều đó là sự thật.
Nhưng e thực sự ko muốn biết.
Chúng ta ko còn liên quan e ko nên tìm hiểu làm gì.
Đi uống bia nặng đầu quá xá.
Chỉ muốn ngủ.
Valentine vui vẻ cười suốt.
15.02
Thực sự chỉ còn cái ghế.
Nhưng a vào chat với e.
Dĩ nhiên chỉ là chuyện công việc.
A có thấy là 1 sự lợi dụng không.
A ko nói gì với e lâu rồi.
Và rồi a nói chuyện với em chỉ vì a muốn biết cty có việc gì ko.
Ko phải là lợi dụng là gì.
Nhưng e yêu a nên e ko care.
E để a lợi dụng e.
E im lặng và coi như ko có gì xảy ra.
Nhưng e thực sự tổn thương.
Hôm nay làm về muộn quá.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét