Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

A ko bao giờ yêu em!


Viết gì viết gì.
Mình ko nên cố gắng biết cái gì đấy thì phải.
Cứ nhắm mắt làm ngơ đi.
Nhưng mà mình ko thể nhắm mắt đc.
Mọi thứ cứ phải diễn ra mình buồn thì cứ buồn.
Thôi nào Vân.
Cố gắng lên.
Biết là mày làm đc mà.

Dạo này bị ngộ độc quá.
Ko nên thế.

A biết ko. E xin lỗi.
E đã tự nhìn ảnh của a.
E thấy buồn.
A đi chơi với chị Hoa, chị nào đó.
Và tất cả đống ảnh đơn giản chỉ có 3 ng`.
Và e buồn, a ko đi chơi với e mà đi chơi với mọi người.
E ganh lắm.
E biết chị Hoa.
Nhưng e cũng biết ko gì là ko thể.
A vui!
Còn e chững lại.
E xin lỗi.

Tình cờ mình gặp chị CS
Chị hỏi mình chắc có nhiều ng` thích lắm nhỉ.
Ngẫm lại chã có gì.
Ngẫm lại vẫn chỉ nghĩ đến mình a thôi.
Vẫn cứ khóc và nhìn vào gương tự nhủ mình là Vân chăng.
Đứa con gái chã bao giờ suy nghĩ vui vẻ đâu rồi.
Tình cảm là gì mà lại khiến mình khổ sở thế.

A Tùng IT cũng nói có rất nhiều ng` thích em.
Nhưng e chỉ thích 1 ng` thôi.

Các a chị đều bảo xinh lên.
Có phải chăng là con bé đang yêu.
Thực sự con bé đang sống lại cố gắng ko buồn thôi.
Mình đã buồn rất lâu.
Rồi mình cố gắng lấy lại nhịp sống của mình.
Chã muốn yêu ai ngoài a cả.

A Lân bảo sao ngày nào e cũng cười vui thế.
Là vì e muốn lấy niềm vui che lấp nỗi buồn thôi.
E ko thể ko vui.
Có quá nhiều ng` xung quanh e ko muốn e buồn.
E phải diễn cho trọn chứ.

Hôm qua mình về khá muộn.
Mình thực sự muốn nt cho a gọi cho a.
Hỏi thăm a đã về chưa nhưng mình lại chững lại.
Không nên.
Ngồi đằng sau Sơn mình nghĩ quá lâu rồi mình ko ngồi sau a.
Mình nhớ a quá.
Nhưng tốt nhất mình nên để cho a đc vui.
Tốt nhất là nên thế.
Anh nói chuyện đt thấy mình cũng tránh đi.
Vậy tại sao mình cứ ám a làm gì.
Mình thật sự .... buồn.
Em muốn ngồi đằng sau.
Em muốn ôm anh.
Em muốn đc nói chuyện thật nhiều với a.
Làm như nào đây :(
E muốn khóc quá.

Hôm nay cty mất điện.
Em đi bộ cùng các a chị nửa vòng hồ Gươm.
Anh biết e nghĩ gì ko.
Chúng ta còn chưa bao giờ đi bộ với nhau cả.
Em muốn đc nắm tay a đi bộ.
Được cười nói vui vẻ.
E đi bộ và nở nụ cười.
E muốn nt ngay cho a bảo rằng e đang đi bộ này và e muốn có a.
Nhưng mà những gì có thể làm là đi bộ tiếp thôi.

A ko bao giờ hiểu cho e cả.
A ko bao giờ nhớ e cả.
A ko bao giờ yêu e cả.

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

Khi đôi tay em dần dần buông.....


Cho những ngày qua.
Ngày giáng sinh.
E muốn nói với a rằng a có thể đi chơi với em ko.
Nhưng em lại nghĩ rồi lại bị từ chối thôi/
E cứ nghĩ mãi nghĩ mãi.
Cuối cùng em im lặng.
Nhìn cái cách a mặc áo vest e hiểu.
E nên im lặng.
Nên thế trước khi e lại làm con tim em đau.
Công việc nặng nề.
E trở về nhà.
Chưa bao giờ e đi lâu lâu như thế.
Cảm thấy thực sự mệt mỏi và muốn khóc thật lớn.
E cứ thế thôi.
Im lặng và giữ bản thân mình.
Tốt nhất là ko phải năm nay.
E xem phim đến 2h30 sáng rồi đi ngủ.
Sáng 25 em phải đi làm, đi làm ngày chủ nhật.
E ghé qua mm4.
Gặp a Hoàn.
A ý bảo tối qua a đi chơi.
E biết chứ nhưng e vẫn cứ buồn.
A đi chơi với chị nào ?
Làm gì và ở đâu ? Liêu ....
Có chăng e đã từng nói ko đc để chị nào đụng vào đâu nhé.
Có chăng những điều như thế chỉ có em nhớ mà thôi.
Có chăng em cứ tự làm mình mệt mỏi vì những điều ko là gì với a nhưng với e là quá nhiều.
Không đc đâu nhé.
A còn thương em ko hả ? Chỉ là của Vân thôi.
Thật mệt mỏi.

Đôi khi cái cảm giác là chỉ khi a nhờ vả e điều gì đó.
A mới ngọt ngọt với em, cười với em.
A có biết ko e là 1 đứa sống cũng ko phải quá tồi tệ.
Kể cả khi a ko cười thì e vẫn giúp.
E yêu a.
Còn a, tình yêu của a là gì ? Tình cảm của a là gì
Là cứ im lặng cứ kệ nó.
Là khi a bận thì a bỏ qua.
Là khi a ko thích thì a ko đối mặt.
Là gì là gì.
E bị tổn thương bởi tất cả những điều đấy.
A bị thương 1 lần rồi mà a ko hiểu à.
A ko phải ng` tốt.

"Đã có lúc e phải quên.
Có lúc e phải suy nghĩ.
Đừng cố níu kéo thêm chi.
Đừng cố gắng mãi được gì
.......
Nếu lúc trước biết sẽ có hôm nay.
Cho e xin thêm 1 ngày thôi
.....
Có chút ánh sáng phía cuối con đường.
Khi đôi tay em dần dần buông....."

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

Những điều phiền não của hôm nay


Hôm nany a có vẻ tươi hơn với tôi.
Có lẽ vì a muốn nhờ.
Bị làm sao ở môi.
Ko lẽ bị chị nào cắn.
Ko đc đâu. Chỉ đc mình Vân thôi.
Mà thôi kệ.
Đau đầu quá.
Nhờ vả thì Vân cũng nhiệt tình giúp thôi.
Người khác thì Vân ko làm luôn đâu.
Nhưng vì a đặc biệt.
Uhm nhưng mà a đến cái thái độ cũng làm ng` khác ghét
Nhắn tin bảo có rồi đấy cũng ko thèm trả lời
Cũng ko 1 lời cảm ơn.
E ko cần vì tính a vốn như thế nhưng như thế ko tốt.
Mặc dù e ko tốt nhưng e biết nói lời cảm ơn.

Về nhà đc mẹ mua tặng quà.

Tối nay xem 1 phim cảm động lắm.
Mình khóc. Mắt mình khô lắm.
Mình cảm thấy đau.
Mình cảm thấy hận những gì a gây cho mình.
A bỏ mình ko lý do ko câu trả lời chi là a e
Mình khóc giờ mắt mình khô.
Chính a đã làm mình như thế
Mình hận a.
Nhưng rồi mình ko muốn nghĩ.
Ko để làm gì vì bây giờ mình vẫn thích a.
Mình dừng lại để nghỉ ngơi.
Mình sẽ bước sau đấy

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

Không nên thế


Hơi bị loạn.
Cảm giác lại bị gần a hơn.
Cứ lúc nào e đứng trước sự giằng co của mọi thứ.
Thì a lại xuất hiện lại gần gần.
Lại làm tim e ko bị bình tĩnh.
Không nên thế đúng không.
A nhận ra cái khăn e đeo chưa ?
Dù gì cũng ko nên lại gần.
Chỉ là e đau.
Nhưng e muốn vui.
E muốn a lại về với e.
E ốm rồi.
Liệu a có như e ko
Sẽ đến thăm sẽ nhắn tin nhắc nhở sẽ ....
Đừng ôm mơ tưởng.
E phải tỉnh.

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

Đột nhiên


Đột nhiên có tí nhớ gì đó mà cũng ko chắc
Đột nhiên như thám tử muốn biết.
LX đâu ra Attila mà.

Đột nhiên đi đường hồ và mông lung
Đột nhiên dặn lòng đừng như thế nữa.

Đột nhiên thật là đột nhiên.

Cảm giác bị stress nặng.

"Có những cảm xúc không thể gọi thành tên.
Những lần nghe trái tim đập khác, những rung động vu vơ vừa đủ để nhớ để thương.
Theo thời gian, chúng ta lớn lên, con đường chúng ta đi ngày một dài thêm.
Nhưng có những dư vị của yêu dấu đầu đời mãi nằm lại ở một vùng ký ức.
Ai đó đã nói rằng: “Cái gì chưa bao giờ bắt đầu thì sẽ không bao giờ kết thúc.
Không bao giờ kết thúc thì sẽ không thể nào lãng quên"

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

Để cho tôi vui


Gì nhỉ.
Cũng ko có gì.
Chơi và quên.
Quên và chơi.
Cứ muốn bt thì lại cứ đang tránh ta ra.
Cứ muốn trở lại như xưa thì lại càng gây hấn.
Chỉ nhờ vả gì mới cười.
Thất vọng.

Tối hôm nọ trà đá chém gió với a Tùng IT và a Đạt Mobi
Kiểu bị vui.
Rồi đi thăm thằng H.a bị gãy chân
Cũng may ko gãy cái cần thiết.
Rồi ăn ốc
Những ngày bình an cứ trôi đi bình thường
Để cho tôi vui.
Tôi ko nghĩ ko gì cả
Như thế tôi sẽ sống tốt hơn.
A sẽ ra đi mau hơn
Thank

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Đi và Về


Đi MỘC CHÂU
Không có chuẩn bị cả. Sáng cuống lên đi mua đồ.
Rồi ngồi chờ bến xe và rồi a nhắn tin và rồi cãi nhau.
Tất cả chỉ là công việc mà thôi.
Đi, chơi rất vui.
Rất thích.
Và ko nghĩ gì trong đầu cả.
Đôi khi đi làm người ta tỉnh.
Chợt nhận ra mình đang nghĩ gì.
Phải biết buông để được nắm chứ.
Mình quyết rồi.
Ko nghĩ gì cả cứ buông thôi.
Hối hận cũng kệ thôi.
Mình đã xin với ông rồi.
Là duyên nhưng ko phận.

Mấy ngày nay thấy thoải mái.
Bận rộn với c.s của mình.
Quên đi anh.

Chỉ muốn ko phải ngày nào cũng gặp a thôi.
Sẽ tìm cách.

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Im lặng


Uhm 2 hôm nay luôn gặp trạng thái vấn đề.
Chã biết.
Mình ko muốn quan tâm.
Lòng mình vẫn cứ hướng về anh.
Nhưng mình ko thể ko muốn nói với a những điều mình nghĩ.
A chán mình, chán 29.
Để cho a đi thì hơn.
Họ cứ cố gắng giữ a thế.

Mình mệt mỏi lắm.
Mình dường như chã khóc đc gì nữa rồi.
Lặng lẽ quá.
Mình vẫn phân vân.
Và thôi tốt nhất giữ im lặng
Giữ lấy cái bình yên này.
Chấp nhận những điều trước mắt.
Lắng nghe rồi bình yên sẽ về.
Bởi vì tất cả chỉ là ngộ nhận.
Không nên ôm ấp.

E nhớ anh lắm.

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Human is like a tree and water is love .....


Hôm nay lại cái cảm giác khác
Mình luôn nghĩ và phân vân :)
Mình ko nên chủ động vì chính a đã bỏ mình đi
A ko muốn nói chuyện, ko muốn mình làm phiền a.
Vậy tại sao mình cứ cố bám lấy a.
Mình muốn nt nhưng mình sợ chắc chắn ko trả lời
Mình sợ tất cả :)
Bản thân mình muốn thoát.
Muốn có cái tự kiêu của bản thân mình.
Nhưng mình muốn có a ý.
Nhìn cái bàn tay to lớn đấy mình muốn nắm chặt nó.
Nhìn cái tay đấy mình muốn sờ nó.
Nhìn thấy mái tóc đấy mình muốn xoa nó.
Nhìn gương mặt đấy muốn thơm vào má.
Nhìn đôi môi đấy muốn giữ chặt.
Và muốn ôm lấy anh thôi.
Nhưng đừng làm gì cả vì mình ko nên làm thế.

Mình biết mình ko nên giữ ko nên làm gì.
Bởi vì yêu là 1 chuyện và lấy 1 chuyện khác nhau.
Để nó chấm dứt.
Mình thật sự quá bàng hoàng.
Ông anh zai mình mới hơn 6 tháng trước nhờ mình tán gái.
Họ vẫn thích nhau khi mình đi :)
Và giờ a lấy 1 ng` khác.
Mình ko hiểu :)
Thật kì lạ. Tình yêu thật kì lạ.
Và mình cứ chứng kiến cái kì lạ đó thôi.
Mình ko biết.
Mình nghĩ.
Và dừng nghĩ.
Nên làm gì và làm như nào.
Cười.
Mình ghét anh.
Mình ghét mình.
Mình yêu anh nhưng lại ko để anh tìm đc hạnh phúc.
Mình thật sự ghét bản thân mình.
Quá ích kỉ.
Khóc.

Human is like a tree and water is love .....

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011

" Yêu là cùng chung bước trên con đường, là nắm tay thật chặt, để luôn nhớ rằng bước thật chậm để biết yêu e nhiều hơn ..."


Sáng mở mắt lớn để đi làm.
Vì mình biết hôm nay mình có thể đi làm sớm.
Chọn cái váy mới mua ko phải nghĩ.
Chọn cái khăn quàng couple với a.
Chọn cái áo khoác mẹ muốn.
Đi giầy.
Trang tí điểm và ta tung tăng xuống phố.
Trời u ám tối tối.
Cảm giác ko phải là 7h mà như 5h.
Như là mùng 2 tết ý phải về quê sớm ý.
Trời mưa.
Mất công trang điểm.
Bước vào cty.
Các bạn trẻ 56 nhìn mình bảo quen, bảo hình như ng` yêu a Thắng.
Bó tay buồn cười ý =)) đc thế e mừng lắm.
Rồi đi ăn sáng.
Cháo quẩy nóng hổi.
Cô bán cháo vẫn nhớ mình và chị Trang.
Rồi trở về.
Anh đang ngồi đấy.
Mình nghĩ mình muốn gặp a khi a trở về.
Mình sẽ ôm a từ đằng sau để a bất ngờ.
Nhưng mà mình chỉ nói " a đã về "
A về quá sớm mình tưởng là phải hết tuần.
Minh nghỉ ốm, sơn nghỉ ốm.
Cường ko làm nữa :)
Thật chán.

Bữa trưa và pizza hải sản.
Rồi khoai tây chiên.
Rồi mình nói nhiều chuyện hơn với a.
Mình biết mình nên làm thế.
Để mình đi ko vương vấn ko bị đau khi nhìn lại.

Tối nay lạnh.
Chiếc khăn xanh couple thật ấm áp.
Váy bay bay.
Mình thích HN đông vào đêm lắm.
Dường như ít người hơn ý.
Và cảm giác hơi lẻ loi.
Mình muốn ngồi sau và ôm a thôi.
Mình muốn nt cho a nhưng ko đc và cũng ko thể vì mình xóa số rồi.
Mình muốn có tình cảm của a như xưa.
Nhưng cái động lực đấy ko nhiều nên mình chắc để nó qua đi.
" Yêu là cùng chung bước trên con đường, là nắm tay thật chặt, để luôn nhớ rằng bước thật chậm để biết yêu e nhiều hơn ..."

Yêu a.

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Anh đã quên em chưa ?



Lâu rồi ko viết ý.
Bao nhiêu thứ muốn viết quên xừ hết.

A đi Trung Quốc rồi.
Gần tết chắc bận lắm :)
Uhm a đi e cũng thanh thản hơn đỡ ngày nào cũng luyến tiếc gì đó.
Luyến tiếc con người.
Ko muốn như vậy.
Vì mong đc thanh thản ra đi :)

Mấy ngày trước nhiều điều để nói.
Giờ bị hết ý.

Từ hôm gửi mail chưa dám check mail.
Biết là a sẽ ko bao giờ mail lại :)
Thật buồn.
Thế nên chã muốn check :)

Hôm nay mặc váy xòe cho teen.
Tuần sau sẽ lại mặc cho a thấy ná.
Hôm nay mất điện tận tiếng.
Xong đc chị Nga, chị Vân, chị Trang choa đi ăn ốc ý.
Hehehehehe.

Mai còn nhiều việc lắm :)
Hì hì.

" Anh đã quên em chưa ?
Em thì em chưa quên.
Chỉ là e cố gắng để ko nhớ đến thôi "

Thật buồn cười :)
Làm gì đây ta.
Kiếm tìm 1 thứ gì đó khác.

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Lo lắng


Cho ngày thứ 4.
A mặc cái áo khoác mà từ rất lâu rồi.
Nó màu trắng hay be be gì đấy do cũ.
Lâu lắm rồi ý.
E ko biết, e ko rõ.
E đã phân vân cả buổi sáng trước khi đi làm.
Hôm nay lạnh mà.
E muốn nt bảo a giữ ấm nhé, đừng để bị ốm.
E e e e e e e e e ..............
E ko biết được.
Cuối cùng e ko nhắn.
E nghĩ cuối cùng chỉ là sự sửng sốt và 1 câu cảm ơn.
Và e cần nhiều hơn thế.
Thế nên tốt nhất e im lặng.
Nhưng e cũng sợ im lặng e sẽ vuột mất điều gì đó.
Thôi thì ko phải của e thì cứ để nó trôi đi vậy.
E nhớ a.

Hôm nay lúc a đi e có tí lo lắng.
Ôi e ko đc nhìn a.
Và e lo lắng.
Nhưng rồi lắng xuống.

Anh à!
Giữ ấm
Đừng để bị ốm nhé!
E nhớ a lắm.

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

Muốn đi


Hà Nội ngày thứ 3.
Thật lâu :)
Mình muốn bước ra ngay khỏi MM
Nhưng mình chần chừ vì cái hợp đồng chưa hết
Còn với a. E muốn đi.
E ko muốn mỗi ngày đều nhìn a lạnh lùng.
Mỗi ngày gặp nhau mà ko nói.
E ko muốn a về trước e.
E ko muốn e về trước a.
E muốn ta đi cùng nhau.
E muốn đi.

Hôm nay nhớ đến 1 người.
Ko phải a.
Lâu rồi ko gặp mình muốn gặp nghe a đàn guirta.
Một ông zai lớn và mình thích nghe a ý đàn.
Hơi khó nhỉ :(

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

Cho con 1 lối thoát


Hôm nay rất bị làm sao.
Dường như mình bị tìm kiếm.
Mình luôn muốn nhìn thấy a ở đấy.
Nhưng khi a ở đấy thì lại đừng muốn nhìn thấy.

Chiều nay rất khó chịu
Mặc dù mình chạy chơi rất nhiều.
Nhưng thực sự là khó chịu quá :(
Khóc, mình đứng ngoài ban công khóc.
Chã bao giờ a còn đếm xỉa đến mình :(
Mình cảm thấy khó chịu.
Mình ko muốn nhìn.
Nhưng mình cố nhìn a.
Trong lòng chỉ dâng lên những điều mệt mỏi khó chịu.
Có lẽ nên nghỉ ở nhà tuần.

Ko rõ đc cảm xúc.
Vừa muốn có vừa ko muốn.
Cười mà khóc, khóc mà cười
Phải làm gì đây :((

Ông ngoại à :(
Mọi người à :(
Cho con 1 lối thoát :(

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Tại sao lại không đi nhỉ !


Em á !
Em là 1 đứa xấu xí!
Em có những khuyến khuyết rất lạ!
Em còn là đứa lười nhác.
Em đôi khi là 1 người thú vị.
Em thì có vui tính.
Em vẫn là 1 đứa bé.
Sống quá trẻ con, sống như 1 đứa đc nuông chiều.
Và tình cơ đứa trẻ gặp 1 người lớn.
Và bị chiều và bị ngang ngược.
Và bị đánh mất điều em quý nhất.
Nhìn lại.
Tại sao em ko phải là 1 đứa ko xấu.
Tại sao em ko phải 1 đứa tử tế.
Tại sao em ko phải là 1 đứa trẻ ngoan.
Tại sao em lại ko để a có thể có gì đấy tự hào nhỉ.
Bởi vì em chưa biết anh thật là quan trọng.

Bây giờ em đang cố gắng làm cái gì đó.
Khi mẹ nấu 1 món ngon em muốn học để a có thể đc ăn.
Giờ thì muốn được ngồi giặt đồ với anh.
Được dọn phòng anh mặc dù nó chã có gì để dọn.
Được đi về quê anh.
Được gặp bố mẹ anh. Mà từ từ phải ngoan hơn đã chứ.
Được làm điều gì đấy.

Hiện giờ em vẫn thi thoảng nhớ.
Nếu em ko xóa đi cái gì đấy thì chắc ...
New message.
Và em ko biết a sẽ nt lại hay lại chìm im lặng.
Như thế em bị vô duyên.
Và vẫn mong đợi 1 cuộc gọi 1 tin nhắn của a.

Tại sao lại cứ chờ nhỉ!
Tại sao lại ko đi chứ.

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

E tin


Hôm nay thứ 7 chắc chắn e ko gặp đc a phút nào cả.
Hôm nay lại đi muộn thật lằng nhằng.

Này a có phải e đang nhầm tưởng không?
E nghĩ rằng hình như đây ko phải tình yêu a ạ :")
Đơn giản 1 điều tình yêu là sự quan tâm và hy sinh :)
E vô tình lang thang đọc báo hay xem 1 bộ phim hoặc cái gì đó.
E chợt nhận ra :) tình cảm này ko phải là tình yêu.
E ko biết bây giờ mọi thứ quá nhạt nhòa.
Chỉ là e quan tâm rồi e nhận ra e đang làm việc gì đó vô ích.
Những điều e làm ko làm a rung động.
A cứ dần xa cách.
Và dần e cũng thu lòng lại.
Người ta bảo cho đi thì đừng mong nhận lại.
E thì vẫn mong nhận lại đc điều gì đó.
Thật ngốc nghếch.
Tình yêu là thứ ko thể từ 1 phía.
Là khi ko có thời gian nhưng vẫn nhớ đến và ngọt ngào.
Là khi e cần a thì a luôn bên e.
Là khi e cần a thì a sẽ tâm sự với e dù a rất bận.
Nói chung là 1 thứ mà hiện giờ cả 2 đều ko có.

E tin mình từng đã có tình yêu.
Là người e dỗi là sẽ đi chơi.
Là người bỏ tập cũng để đi chơi.
Là người khi e khóc sẽ dừng xe lại chờ e hết khóc.
Là người ngồi ăn đồ nướng mỡ bắn tung tóe thì ko cho e nướng nữa.
Là người mà trời nóng ko thấy e ôm, thì cũng chịu nóng để e ôm.
Là người về quê mà vẫn gọi đt cho e.
Là người sẵn sàng lên sớm để đi chơi với e.
Là người cho e những giây phút tuyệt vời.
Là người mà e khóc, e dỗi sẽ ko đi dự tiệc.
Là người ko đến khi e bực mình tức giận và chờ đợi.
Là người nói cho e nghe những điều tâm sự từ lâu.
Là người muốn e được sướng!
E tin e đã từng có.
And not now!

Bình lặng.
Rồi dồn dập.
Rồi bình lặng.
Tâm trạng lên xuống.
Yêu và ko yêu.
Nhưng e rất muốn đc quay lại.
E sẽ im lặng. E ko muốn mình làm khó.
E chờ cái gì đến cũng được.
E vẫn sẽ mỉm cười thôi.

2 tháng.
E muốn 1 cuộc hẹn gặp.
E muốn nói chuyện với a.
E muốn chúng ta gặp nhau tại cái vòng đu quay khổng lồ.
Như cuộc đi chơi đầu tiên.
Và e sẽ tạm biệt a.
Bởi vì mọi thứ với a là ko thể bắt đầu lại.
.....................
E cứ vẫn muốn có a.
Nhưng e vẫn muốn a đc chọn 1 người tốt.
Là 1 đứa còn quá bé để chính chắn.
Là 1 đứa còn quá bé để hiểu a.
Là 1 đứa còn quá bé để lo lắng những điều lớn lao.
Là 1 đứa còn quá bé để đc a yêu.
Tình cảm của e nó cứ bồng bột và ko chính chắn.
Cứ như 1 đứa trẻ con vậy cứ làm nũng cứ làm khó a.
A cần 1 người lớn hơn.
Và e cũng muốn mình lớn hơn.
Tại sao tại sao e cứ muốn mình là 1 đứa tốt đẹp để a chọn.
Tại sao e lại cứ muốn là e.
Tại sao e cứ luôn làm khó a thế này.

E yêu a.
E tin vào tình cảm của mình.
E đã từng yêu và bây giờ e muốn được a yêu.
E ko nhầm tưởng.
I belive !

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Anything but not me


Hôm qua và hôm nay a đều ngồi gần em
Nhưng cũng không gần ko như ngày xưa.

1 buổi sáng tồi tệ thật là đau.
Mình ước có 1 người để nói rằng " đau lắm huhuhu "
Mong rằng mình có thể đi làm
Có rất nhiều công việc chờ mình
Chỉ là khi làm việc muốn làm tốt việc mình làm.
Nhưng thực sự là rất đau

Thi thoảng vẫn cứ nhìn a.
Sự bận rộn làm a ko bao giờ biết.
Và đôi khi trong công việc chúng ta đối mặt với nhau.
Những lúc đấy e ko muốn nhìn vào mắt a đâu.
CAmamr giác đối diện quá.
E chỉ muốn nhìn a khi a ko biết thôi :")
Như thế e cảm thấy bình an hơn :")
Ko có cái cảm giác e gái và những cảm giác e trải qua trong hơn 3 tháng qua.

A có biết cảm giác từ ngày a bảo e là e gái a như nào ko ?
Chưa 1 lần nào tưởng đc đúng ko/
Nhiều lúc chỉ là khóc lóc, khép chặt mình day by day.
Nhiều lúc chỉ là sợ hãi, hoang mang.
Nhiều chỉ là nghĩ đến cái gì đó chết chóc
E nói ra những thứ này làm gì.
Chã bao giờ a để ý cả.
Tự nhủ bản thân.
Và bước tiếp.
Vì e biết e ko có bất cứ đường vòng nào.

Tối nay lại khóc rồi.
Lại buồn rồi, lại đau rồi.
Những tâm sự ko đc nói ra.

2 tháng nữa sẽ đi rồi.
2 tháng nữa ko đc gặp a.
2 tháng nữa ko đc đi ăn chung.
2 tháng nữa mọi thứ như ngày trước khi e đến.
May mắn !
Thất bại !

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

E nhìn theo anh


Anh có biết anh rất xa ko ?
Ko phải ngày nào a cũng ngồi gần bên em.
Ko phải lúc nào em cũng có thời gian để nhìn a.
Nhưng e dành cho những phút bình yên.
E nhìn a.
A vẫn làm việc những công việc không ngừng.
E nhìn theo tay anh.
Điện thoại không ngừng cầm lên.
Ko ngừng gõ bàn phím.
E nhìn theo gương mặt anh.
Bận rộn nhìn cái màn hình.
Bận rộn tìm kiếm những thứ khác.
Là những bài hát buồn em đang nghe a ạ.
Cảm giác nhìn 1 người ngay trước mặt mình mà cứ xa.
Mà cái bài hát nó cứ buồn.
Nước mặt em nó cứ trào ra theo ánh mắt của e.
E đang nhìn a.
Vẫn cứ dõi theo.
Và e tự hỏi mình.
Mình đang làm gì ?
Mình vẫn thích a ấy sao ?
Tại sao mình cứ như thế này ?
Tại sao mình không như thế khác ?
Tại sao cứ luôn như thế ?
Tại sao a ko nhìn mình?

Và khi e chợt có cảm giác a sẽ quay ra đây, e lại vội vàng quay đi.
Ko nên để cho a biết e đang nhìn a.

E sợ mình sẽ ko đc nhìn a nữa lắm.
Chỉ hơn 2 tháng nữa thôi e sẽ xa a.
Và ko yahoo, ko fb, ko đt.
E cứ thế trôi xa a hơn.
Làm thế nào đây.
E chỉ có thể quên thôi.

A có phát hiện ra ko.
Desk top, ava yahoo, ava fb, ava mail cty.
E luôn để hình ảnh mà e cảm thấy mình đã làm vì a.
Phải chăng a chưa bao giờ xem cái đĩa đấy.
Vậy thì a sẽ ko bao giờ hiểu đc e đâu.
Có bao giờ a thấy trên cặp e đang đeo cái gì ko ?
Thứ cũ kĩ a vứt đi, thứ mà e ko biết nhưng nó đã theo a 1 thời gian rồi.
E quý trọng nó !

" Người em yêu !
Đừng quên em nhé ! "

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

7 sắc cầu vồng



Những điều e thấy trong ngày hôm nay.

E mặc 1 cái váy hơi ngắn và màu mè.
Cảm giác màu mè trông mình bị trẻ trung.
E đã mặc nó rất nhiều lần nhưng chưa lần nào a thấy.
Hôm nay a thấy rồi đấy.
Thật sự là muốn a thấy e mặc cái váy đấy nhưng lần nào e mặc.
Dường như có gì cản trở để a thấy e mặc nó.

E ko biết hnay a có định đi ăn với bọn e ko.
E mong là có nhưng cũng nghĩ là ko.
Vì cái váy hôm nay e mặc ý.
E muốn a thấy e bị trẻ trung.
Mọi người đều nói e mặc váy trông đẹp hơn.
Và e muốn đẹp trước mặt a.
Cuối cùng a cũng hẹn đi ăn.
Nhưng a ko gọi cho e.
Buồn lắm :(
E muốn a gọi cho e muốn biết rằng a vẫn còn nhớ tới e.
A bảo e mặc váy ngắn còn đứng chỗ cao.
A ngồi đối diện e.
A nói về những chuyện sắp tới của a.
Và e ko muốn nghe đâu :( E biết mình sẽ để tâm và quan tâm đến a.
Như thế e sẽ suy nghĩ và e cảm thấy buồn lắm a ạ.
Cũng hơi im lặng.
A luôn đi trước bước trước e.
E chỉ thể lóc chóc chạy theo sau rồi đi ngang a mà ko nhìn a.
Cảm giác tuy đi chung 1 con đường nhưng lại là 2 ng` khác nhau :(
E muốn đc ôm a lắm ý :( Muốn lắm.

E ko biết a đi về muộn.
Đụng nhau rồi.
Cũng may là hơn 2 ng` trong cầu thang máy.
E ko muốn sự im lặng.
Và e ko thích thế :(

E biết rồi SYM nhé.
Rồi vứt bỏ những thứ cũ.
Và e sẽ giữ lại nó cho bản thân em.
Thật sự buồn :-(

E về nhà mệt mỏi.
E lăn ra ngủ và e mơ.
E mơ thấy a :(
E ko nhớ đc nhưng e nghĩ nó ko quá tồi tệ như những giấc mơ trước
Nhưng nó tệ với hoàn cảnh của e bây giờ a ạ.
E muốn có a mà ko đc :(
E ko biết tại sao muốn có a đến như thế :(
Tình yêu là cái gì thế :(
Thật khó để quên :(
Thật khó để giữ :(
Thật khó để bắt đầu lại từ đâu :(
Yêu anh.

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

Em yêu anh


Người em yêu!
Người em yêu hơn em có vài tuổi thôi.
Người em yêu không phải người Hà Nội.
Người em yêu là 1 người con trai có chí.
Người em yêu là 1 người thích công nghệ.
Người em yêu là 1 người thích bóng đá.
Người em yêu là 1 người thích dầu gội dove.
Người em yêu là 1 người có cái kịt mũi rất đáng yêu.
Người em yêu là 1 người rất ghét e sờ tai
Người em yêu là 1 người rất phũ.
Người em yêu là 1 người từng rất quan tâm đến em.
Người em yêu là 1 người em yêu hơn mọi người.
Người em yêu là 1 người thích mạo hiểm.
Người em yêu là 1 người nói dối e nhiều lần.
Người em yêu tuy không giầu nhưng rất biết làm giầu.
Em yêu a không phải vì vật chất.
Nó xuất phát từ tấm lòng của em.
Và e đang khóc khi e viết những điều này.
Và e khóc khi em nhớ đến anh.
Mặc dù a rất phũ phàng đá văng e nhưng e ko hiểu sao cái lòng của e nó ko bị thủng.
Nó cứ muốn a mãi là người yêu em.
E biết a sinh ra ở đâu, gia đình như nào.... e biết sẽ khó khăn nhưng tình yêu của e thì nó ko sợ khó. Bởi vì e biết a sẽ làm được và e tin.
A có biết e vẫn nhớ những kỉ niệm không.
Nó chã phai đi tí nào.
E bây giờ vẫn chã đủ lớn để có thể chăm sóc cho a đầy đủ.
Vẫn chả đủ tự tin để giúp a những điều a đang tất tả nghĩ.
Nhưng e đủ vui để a cười và thoải mái mỗi khi gặp e.
E muốn mình lớn hơn để cho a có 1 chỗ dựa lớn.
E muốn mình lớn hơn để a có động lực hơn cho công việc.
Người e yêu ơi e chỉ muốn ôm a và a hãy quay về với e nhé.
E cứ 1 mình lạc lõng giữa tất cả khi e ko có a.
Thật sự đau khổ,
E ko biết điều gì để a xa e?
E ko biết làm nào để a gần e ?
Đứng nhìn a từ xa lòng e buồn lắm.
E muốn tan biến như chưa hề đc tồn tại.
Tình cảm này khiến e khó nghĩ quá :(
Đi hay lại :)
Lại thì a sẽ ghét e.
Mà đi thì e sẽ ghét e.

Liệu có bao giờ a nhận ra.
E quan trọng với a thế nào ko ?

Liệu có bao giờ a biết.
A thực sự quan trọng với e như này ko.

Nước mắt chã bao giờ ngừng rơi khi e nhớ về a.
E yêu a, yêu thật lòng.

E vẫn cứ thích anh


Anh vẫn cứ tồn tại trong trái tim em.
Thật sự là em vẫn cứ thích anh.
E và a đứng đối diện nhau.
Nhưng e lại ko thể nhìn trực tiếp vào a.
Qua tấm kính em biết e vẫn nghĩ về anh.

E ko dám đối diện trực tiếp.
E chỉ thể nhìn a mà ko để a biết.
E chỉ muốn ôm a để e mãi là của e.
E ko biết tại sao e vẫn cứ thích a.
Vẫn cứ khóc nhè.
Dù biết a ko thích e.
Biết a chắc đã có ng` mới.
Biết a đã thay đổi.
Biết a thật sự xấu xa.
Biết hết chứ.
Nhưng lòng e vẫn cứ có a.
E làm gì ngoài việc khóc.
A có bao giờ hiểu đc tâm trạng của e đâu.
E làm gì đây.
E chờ thêm 1 thời gian nữa.
Có thể ngày e đi khỏi MM e sẽ nói với a những điều e nghĩ nhé.
Mong a sẽ nghe e nói.
E muốn đi khỏi đấy luôn quá.
But suy nghĩ ko phải là lúc tốt.

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011

E biết


1 tuần rồi,
e gặp a quá nhiều rồi,
e ko muốn trái tim mình cứ như thế,
cứ gặp a nó lại bắt đầu đau,
đứng trước a mà cứ giả vờ như e ko thấy a,
e thực sự lại khóc,
đau khổ vốn ko qua đi mà nó chỉ biến mất thôi :-(
e ko biết làm cách nào yên ổn
có lẽ e nên đi như thế e sẽ vui hơn a nhỉ
yêu thương trong e ko bao giờ hết
e hận cái bản thân kém cỏi của mình :-)
e xin lỗi a,
e sợ e lại cứ làm phiền cuộc sống của a,
e biết mình vẫn cứ yêu a,
e biết mình nên từ bỏ,
e biết e điên
xin lỗi

thứ 7 với rock!
xô lấn, ủn đẩy, hò hét
e nhớ a
nhưng e chọn cách nhắn tin cho ng` khác
e nghĩ e nt và a ko nhắn lại
e sợ phiền nhiễu và rồi a lại hét vào mặt e phiền phức

mình thật bất hạnh :-)
tình yêu ư thôi đừng mơ cố sống thôi :-)
bị chán nản :-)

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

toi ghet anh. khoc


mat 2 ngay de chuan bi de di mua qua cho anh.
ton kem de bay gio phai nhin doi
con a lam j cho toi
noi doi
noi doi 1 cach trang tron
toi dau muon nghe su that dau, toi da bit tai nham mat
nhung tai sao su that cu phai de toi biet, toi buon
a moi toi 1 bua an, 1 coc che de tra no cai luong tam cua a thoi
toi dau can nhung thu day!
anh cat loi toi, a de toi hut hang, day toi ra khoi cau chuyen cua w ng
toi ngoi im lang
toi la 1 dua tre con nhung toico cach ngh, cach quan tam cua toi
di di
cuoi noi vs chi pj xinh dep, tuong ngon lam ha
moi ban be di an sn, nhung ko bao jo moi toi
toi ko con muon can a nua
toi tu trach minh tai sao toi lai ngu nhu the
toi yeu a va de a coi thuong toi nhu the
toi ghet a
khoc!

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011

Rồi ! Sẽ phải quên ! Rồi sẽ ko chơi nữa .


Thì cũng dần quên anh rồi.
Anh biết ko lợn hâm! E sẽ quên anh đấy.
Và rồi ngày special day a ko xuất hiện.
Và rồi bỗng hôm sau a lại xuất hiện làm em hơi hoang mang.
Thực sự a đừng xuất hiện nữa. Bởi vì e ko muốn mơ điều gì nữa hết cả.
Rồi e kìm lòng và rồi a gọi và món quà của a thật đơn giản.
E nghĩ nó là món quà 20/10 của anh.
E nghĩ như thế còn a nghĩ như nào e kok biết.
Nó giống như lần sn em vậy.
Nhưng rồi e cũng phải kệ thôi.

Anh Quý gọi dt nói chuyện vs mình.
A khuyên mình.
Và mình ko biết làm gì.
E chỉ có thể làm theo cảm xúc của e thôi anh ạ.
Giúp em nhé !!!!
E mong rằng đây là lần cuối với cái cảm xúc này.
E sẽ vui thôi.
Rồi e sẽ quên thôi!
Cảm ơn anh !

Trò chơi vui vẻ !!!!!!!!!!
Nhưng dần nhạt dần.
Mình định có ý định vì dạo này lấy lại cảm xúc từ lâu.
Nhưng mình cảm thấy chưa sẵn sàng và nhạt và thấy ko phải.
Mình ko nên chơi nữa.
Chán rồi.
Cuộc sống của mình là sống nhạt cơ.

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

Tat ca deu giong nhau. Tinh tao ma song


Thu 2.
Sep di vang. Di nhien thoai mai.
Di an sang, cafe chieu.
Moi thu deu day up.
Va e nho toi Anh.
E khoc doc dg di. Tro ve nha va ngu tren cai goi tham nc mat.
Tai sao tu nhien hnay e lai nho a nhieu nhu the. E so e cu nhu nay e se dien. E muon di xa a. Cang ko phai gap cang tot. E ko du tot sao. E ko du thong minh. E ko du quan tam. E ko du chia se sao. E ko du de a yeu e sao. Nham mat. E muon roi xa a.
E tinh day. E met lam.
Tat ca bon con zai deu gionh nhau. Ca Ngoc, a y that su ko the de minh cam thay a y nghe va chia se noi niem cua minh. A y qua choi nen chi the choi. Va ho giong nhau.
Tinh tao ma song.
Co len. Du khoc nhieu nhung thoi gian se giup may.

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

em ghet anh. do con lon ham


chu nhat.
ngu.
di choi.
cam jac bt. cu deu deu y.
tren nhung con dg di e chot tim kiem a.
e so e se nhin thay a voi1 ai do kac. Oi trai tim e se nhu nao. E se cuoi hay khoc, hay ko co bat cu cam xuc nao. Va e se tiep tuc di. Hay e se cuoi vs 2 ng. E that su so neu dieu do dien ra. That su e chua quen dc a. E cu co ja vo nhu minh da quen. Nhu bt. Nhung e biet la minh ko the nao dien dc qua nhieu. E nho a lam. E lo lang cho a. E ko hieu sao minh cu nhu vay hoai. E ko muon a bo e dau. Boi vi e yeu a mat roi. E ko biet nhung do chac ko phai la 1 thoi quen dau. A quay lai voi e di. E muon co a. Mac du e ko biet di dc bao lau, bao xa nhung bay gio hay cu o ben em anh nhe.
Dieu ma nghi e so e cu nhu nay a se ko thich e. Cu bam a nhu nay a se ghet e. Lam nao de e quen dc tat ca ha a. A thay e kem lam dung ko? Chac a phai kieu hanh lam. E ghet a. Nhung e yeu a.
Tro ve nha. sent 1 tin nhan. Va im lang.

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Xin lỗi a bận


Tự dưng hôm nay muốn nghỉ và nghỉ.
Và e nt cho a.
A bảo e nghỉ à ?
Vâng. Và cv.
Và những điều a viết bao giờ cũng ngắn gọn.
Và dừng lại.
A nói gì với em đi.
Xin lỗi a bận.
Đấy là tất cả.
Và e ngủ.
Lâu rồi e ko ngửi cái mùi quen thuộc từ anh.
Lâu rồi e ko đc gần a.
E nhớ anh.
E đang cố gắng để mình vui.
Để mình bận rộn.
Để mình sống.
My life.
Rồi e cũng sẽ đc sống thôi phải ko?
Yêu anh.

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Ôm em đi


Em tự dưng mệt quá.
Em đã hứng mưa cả ngày rồi.
Giờ đầu em nặng lắm.

Sáng nay mình cầm máy của Lân.
Mình đang hy vọng cái gì.
Mình nghĩ Lân có thể giúp mình.
Nhưng ko Lân ko thể giúp và mình lại phải tự giúp mình thôi.
Mình bỏ hy vọng này.
Như ngày xưa. Mình và Lân.

Trưa đc ăn cơm với anh e rất vui.
Nhưng cái lòng có xa cách.
E nhớ a lắm :(
E cho a 1 cơ hội và a ko cần nó.
E đang cố gắng để e đc yên bình.
E đang cố gắng để a dc vui vẻ với c.s của a.
E mệt quá anh ơi.
Ôm em 1 cái đi :((

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

Tháng 10 sẽ qua nhanh thôi


Em ko biết đc anh ạ.
Em thực sự đang cố tránh né.
Nhưng mọi thứ cứ khiến e cứ phải gặp a.
Cứ như là muốn e buồn và đau khổ mãi vậy.
Hay là đang cứ như là để e phải cố gắng để e phải đối diện.

Ok!
Được! Cố gắng thôi.
E nghĩ e có thể làm đc.

Sắp sn anh rồi.
Em tặng a 1 cái bánh.
Và e đang cố gắng học đàn bài happy birthday trên đt anh ạ.
E muốn a vui.
E có thể gặp a vào hôm đấy ko.
E chắc phải đi trước 1 ngày rồi.
Nhưng liệu e có thể đối diện với anh ko.
E .............
Tháng 10 sẽ qua nhanh thôi.

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011


Mưa bão.

Cái văn phòng tầng 8 hướng nhìn ra hồ Gươm chã bao giờ tĩnh lặng.
Hôm nay cũng vậy ồn ào hơn bởi tiếng mưa, tiếng gió.
Ồn ào hơn bởi vì e nhớ a.

Là những khoảnh khắc khi cửa ra vào bật mở tung.
Gió tràn ngập cuốn hết những thứ trên đường nó đi và để lại sự bừa bộn.
Vẫn thế công việc của 1 đứa ngồi gần cửa.
Gió to lắm, mưa nhiều lắm. Gió nặng lắm, mưa lớn lắm.
E ko thể nào kéo cái cửa vào bằng sức bình thường cả.
Nếu có anh thì chắc hẳn e chã phải ra đóng đâu nhỉ ?
Với lại em thích để a bận tâm lắm.
Anh sẽ quát lên sao ko để a đóng cho.
Em sẽ ồm chầm lấy anh nhé. Ngẩng mặt nhìn anh nhé. E thích thế mà.
Anh sẽ búng vào chán em và kêu e ngốc rồi đóng cửa và đẩy e vào.
Văn phòng tầng 8 ồn ào những tiếng nói.

Là khi e phải làm việc thật nhiều.
Rồi bữa ăn trưa và nghỉ trưa quý báu của e bị tiêu tan vì sếp.
Và a sẽ nhắn tin cho e khi anh đang ăn còn em đang phải làm việc.
Em sẽ nũng nịu kêu đói lắm.
Còn a sẽ bảo a thương e nhiều thôi cố gắng đi.
Và trên đường đi ra quán ăn với sếp e sẽ nhắn tin thật nhiều với anh.
Rồi e sẽ kể anh nghe em phải khổ vs sếp như nào.
Văn phòng tầng 8 ồn ào tiếng nói bỗng im lặng vì cơn bão.

Là khi e ko ở gần anh phải nhắn tin bảo anh cẩn thận.
Anh sẽ cảm ơn em và cũng bảo e cẩn thận.
Em biết a sẽ làm điều gì đó tốt cho bản thân anh.
Nhưng e vẫn cứ thích nhắc nhở vì đôi lúc cái con zai của a nó độc ác lắm.
Thế rồi a có nghe lời e ko thì ko biết.
Nhưng nếu ngày mai a ốm thì em sẽ buồn và càu nhàu đấy.
Và e sẽ lo cho anh nhiều hơn đấy.
Văn phòng tầng 8, lũ chuột chạy hì hục trên nóc mái.

Là khi e kết thúc công việc muộn. Và trở ra bãi đậu xe.
Anh có biết không bãi đậu xe nó ko xa nhưng cũng là 1 đoạn đường.
Cái đoạn đường đấy tuy ko dài nhưng e phải đi 1 mình anh ạ.
E căng cái dù đỏ lên nhưng mưa vẫn cứ trêu trọc e.
E bước đi lặng lẽ.
Đêm mùa thu có tí mùa đông và cơn bão đang ở trên đầu.
E ko bước nhanh. E nhìn về phía trước.
Và đâu đó ở phía trước có anh đang chờ em với cây dù màu đỏ.
E cười thật vui và đoạn đường bỗng ngắn lại.
A sẽ đưa cho e 1 cái áo mưa khác. Vì cái áo mưa của e đã ướt nhẹp từ sáng.
Sau khi e mặc xong thì anh sẽ bắt đầu bài ca dặn dò của 1 ông bố trẻ.
A sẽ béo cái má của đau đau cho nhớ vì cái mặt phụng phịu vì nghe cải lương.
Rồi sẽ thơm 1 cái lên má e để đền bù.
Và e sẽ phi về nhà như bay và nhắn tin lại là e đã an toàn.
Văn phòng tầng 8 ko có người.

Là khi a đèo e đi dưới cơn mưa.
Anh biết ko ? Chỉ có 1 lần duy nhất a đèo e đi dưới mưa.
Và 1 quán cafe ngồi view mưa.
A có biết là khi trời mưa ng` ta thích phương tiện gì ko ?
Chắc chắn họ đều chọn OTO nếu có thể.
Còn e, e chọn anh và bất cứ loại phương tiện gì a có.
E thích ngồi sau anh.
E sẽ ầm ĩ lên vì mưa quá.
Và a sẽ nói a sẽ mua oto cho em nhé!
Nhưng giờ a ko có gì vì thế e hãy ngồi nép vào lưng a, a sẽ che cho e.
Thế thì e sẽ chã cần oto nữa vì e thích a hơn oto.
E thích sự dịu dàng, tử tế, chân thành và quyết tâm.
Dù e bị ướt nhưng có a, e vẫn vui.
Văn phòng tầng 8 hết giờ làm im lặng và tối om.

E nhớ anh nhiều lắm.
A thì luôn như vậy.
E vẫn chỉ là 1 đứa " người dưng "

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

Những con đường cũ


Ngày hôm qua mình cãi nhau vs Trang nên mình ko muốn đi ăn.
Rủ bạn bè.
Cuối cùng ko muốn cũng đụng mặt với anh.
Em ko biết đc giá mà e ko gặp anh.
Em cứ gặp anh là em lại ko bình yên.
Em nhớ anh lắm lắm.
Anh có biết ko ?
Sao a ko thương em ?
Tình cảm của e nó cứ bị phũ ý.
Em cảm thấy mệt lắm.
Nhiều lúc cảm giác như mình bị lừa.
Lừa rồi thì đá bạch 1 cái.
Huhuhuhuhu.
Mình buồn quá.
Tự dưng lại đi lại những con đường cũ.
Tự dưng kỉ niệm lại chào về.
Tự dưng lại khóc.
Mình ko xứng đáng vs anh.
Buồn thực sự.
Chờ hết những ngày bạn bè.
Mình muốn đóng chặt mọi thứ.
Rồi chìm vào biến mất.

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

Bỏ nhé !


Trung thu nay`.
Caí lúc mà a còn thích em thì ko có ngày gì cả.
Bây giờ thì bao nhiêu là ngày lễ để đi chơi với nhau.
Lòng em dần dần rơi vào khoảng lặng rồi.
A thì ko bao giờ có e.
Còn e thì đang để a mất dần.

Nhiều việc mệt mỏi.
Mình ko muốn tiếp tục làm việc tại MM nữa.
Công nhận là kiểu hơi văn phòng nhưng ở đấy có những thứ làm mình buồn.
Dạo này càng ngày càng căng thẳng hơn.
Bỏ ngang sao.
Làm như vậy cũng đc chứ.
Sẽ ko vấn đề gì với mình chứ.
Bỏ rồi mình vẫn có nơi để làm.
Nhưng mình đang lưu luyến cái gì đó.
Liệu e bỏ việc ko nói 1 câu nào vs mọi ng`.
Nhưng mà e biết mọi ng` vẫn biết mà.
Như thế mọi ng` sẽ vui vẻ chứ.
Hay đột nhiên biến mất 1 tuần đây.
Chả có ai cần đến mình cả.

Những ng` hiểu và yêu mình vẫn tồn tại.
Những ng` ko hiểu và ko yêu mình vẫn đc sinh ra.
Gặp gỡ làm quen để rồi thất vọng

Hôm nay là trung thu.
Chã có gì ngoài việc bực mình.
Những điều e muốn nói vs a thì ko nói đc.
Viêt mail a bảo mất pass.
Làm như thật ý cái mail cá nhân đấy sao mất đc.
Đồ giả tạo. Đồ giả vờ.
Mệt mỏi quá.
Nhưng trung thu của anh có vui ko ?

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2011

Em sợ a thay đổi


Phải làm gì đây.
Tâm trạng chuyển biến ko tốt.
Bù đầu vs công việc ở cty.
Dường như mình bị lặng lẽ.

Anh ko còn thương em nữa sao ?
Tại sao lại đối xử với em như vậy ?
Mỗi bước cố gắng anh càng xa em hơn ?
Em đã gửi mail cho anh.
Viết cho a những điều e muốn.
Những điều tâm sự cuộc sống của em.
Làm gì đây anh ?
Làm cách nào để a hiểu e thích a nhiều đến như nào.
Liệu 1 lần nữa anh có trở lại với em ko ?
Xa nhau em buồn.
E ko biết mình sai gì.
E sợ em ko sai mà lòng a thay đổi thôi.
Nếu lòng a thay đổi thì e ko có cách nào để níu kéo đc.
Yêu thương như bong bóng vỡ tan.

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

SỐNG NHƯ NÀY BAO LÂU NỮA


Mình lại rơi vào cái trạng thái lơ lửng, mệt mỏi.
Mọi thứ lại đang đau buồn lại.
Mệt nhọc quá.
A vẫn cười thậm chí vui vẻ.
Còn mình thì nuốt nước mắt vô trong.
Mọi ng` chỉ nhìn thấy tôi cười.
Còn tôi muốn khóc muốn biến mất.
Cái cảm giác này tồi tệ quá.
Giá như tôi có thể biến mất ngay nhỉ.
Giá như có thể lầm lũi đi làm lầm lũi mọi thứ.
Bỏ mặc mọi ng` mình sống vì mình.
Bỏ mặc cảm xúc để cảm xúc của mình chảy riêng.
Ko thể làm thế. Vì mình đâu sống chỉ mình ko đâu.
Mình còn sống vì ng` khác nữa.
Mình muốn 1 khoảng riêng cho mình.
Minh sẽ sống buồn bã đau khổ như này bao lâu nữa?
Mệt mỏi.
Buồn bã.
Có ai giúp đc mình ko ?

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Cho đi ......... rồi nhận lại


Dậy sớm.
Phóng èo èo vào phố.
Đi mua đồ ăn sáng.
Ngồi tầng 8 ngắm Hồ Gươm Hotel.
Em nt cho a nhưng a nhắn lại có vẻ nhạt nhạt.
Hơi buồn.
Ngày hôm nay không muốn làm việc 1 tí nào.
Mọi thứ chững lại ko muốn gì cả em mệt mỏi lắm.
Trưa xuống ngó ko thấy a chắc a đi ăn rồi.
Nhưng ko ngờ a lại gọi.
E có vui nhưng lòng e vẫn buồn.

E biết a thích công nghệ.
Còn e thì ko thích nhiều cho lắm.
Nhìn a nói chuyện vs a Ngọc em ghen tị lắm.
Thế giời của 2 người.
Nhưng tại sao a lại kể chuyện vs a Ngọc vui thế.
Khi nói chuyện với em lại ko đc như thế.
Sao chủ nhật a đi tập lái xe em hỏi a ko trả lời.
E hỏi nhiều lần ko trả lời.
Tại sao lại kể a Ngọc nghe dễ dàng thế.
E quá ghen tị.
E thấy mình thực sự ko bằng a Ngọc.
Rồi 2 ng` định đi chơi.
E ghen tị em sợ lắm.
A Ngọc thuộc dạng chơi rồi e sợ a sẽ bị dẫn đi.
Rồi e sẽ thực sự thành quá khứ.
E biết e ko tốt ko đẹp ko có điểm gì giống a cả.
E sợ a tìm đc 1 ng` nào đó tốt hơn em.
E phải làm sao đây hả a ?
E đáng nhẽ phải để a đi để a tìm ng` mà a yêu thương.
Nhưng em buồn. E ko thể nói những điều này trước mặt anh.
Làm thế nào để lòng em yên bình ?
Để e cười khi a có người khác ?
Rồi 1 ngày a cũng sẽ đọc đc những tâm sự này của e.
Lúc đấy a sẽ nghĩ gì ?
E bị ích kỉ trong tình cảm.
Xin lỗi vì biến bữa trưa thành im lặng.
E ko muốn mình cười.
Trở về văn phòng ngồi trước quạt và khóc.
E buồn vì những điều a làm.
Đôi khi e tự hỏi e cho đi như thế và nhận lại .....
Làm gì để e ko như này nữa ....
Quay lại với em đi ..........
Huhuhuhuhuh...............

Thật ra là a nên đi đi nếu như a ko muốn.
Rồi đến khi em ko thể khóc nữa e sẽ ko khóc nữa.
Rồi đến 1 ngày bình yên cũng sẽ về.

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

Thêm 1 lần nữa


Em đang làm gì đây ?
Em đang lơ lửng giữa những con đường.
Em cho ....
Và em nhận lại .....

Những tình cảm vẫn còn trong em.
Còn anh ? Nó đã hết rồi à ?
Chiều qua em hẹn a đi chơi.
Nhưng giữa chúng ta có những khoảng cách em ko hiểu được.
Em ngồi trước anh. Nói chuyện.
Những khoảng trống xuất hiện.
Em muốn hỏi a về những điều em muốn biết ?
Nhưng em nghĩ nếu em nói ra em sẽ biến cuộc hẹn này thành vô vị.
Im lặng và kể những điều vui vẻ.
Anh vẫn vô tình như thế nhỉ?
Anh biết em quan tâm đến anh.
Nhưng a chỉ có thể làm như thế thôi sao ?
Vẫn cười nhưng bao giờ cũng có khoảng cách với em cả.
Cái hồ rất mát nhưng nó làm lạnh những khoảng trống đấy
Vẫn như mọi khi và hơn mọi khi a ngồi buôn điện thoại.
Gọi bạn đến.
Bla bla bla với bạn.
Anh bảo em giảm cân. Điều em sẽ làm.
Sau 1 tháng à ko từ đấy đến bây giờ em vẫn ôm cái nỗi buồn.
Lúc nào cũng buồn.
Và e đang cố gắng thoát ra bằng những suy nghĩ tốt hơn.
Anh bảo em ham chơi thế sao có người yêu được ?
Thế em ko ham chơi a có còn thích em nữa ko?
Suy cho cùng có ng` yêu để làm gì ?
Có ng` yêu cung để chơi mà thôi :-<
Suy cho cùng điều em muốn nói.
LIỆU ANH CÓ THỂ THÍCH EM THÊM 1 LẦN NỮA ko ?

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011

Em chỉ có thể làm thế thôi


Ngày vội vã mưa tầm tã.
Càng đi trời càng tạnh mưa.
Một buổi sáng vật lộn.
Buồn ngủ ko chịu đc.
Muốn ngủ.
Chiều như hâm.
Hoàn thành đống banner.
Xuống bị a Thành Anh mắng.
Anh Ngọc biểu 1 câu rất điên
" Sao e đi đâu e cũng làm ng` ta thích thế "
Ai biết đc.
Mọi ng` cứ trêu em.
Chiều nay lại ghé thăm anh.
E mua nhiều hoa quả hơn.
Đợi a rồi đi cafe vs a và a Quý.
A Quý ko biết hay cố tình trêu e.
Từ lâu tình cảm đã nhạt dần.
Mình cảm thấy mình nên làm như thế.
Và thế là mình làm thôi.
Mình biết a ko muốn liên quan gì đến mình.
A ko muốn gần mình.
A chỉ thể cảm ơn tấm lòng của mình thôi.
Mình nhận và để nó trôi thôi.
Mình chỉ có thể. Tấm lòng chỉ có thế.
Nhận và xử lý nó như nào là quyền của anh.
Mình thật sự muốn quit.
Càng gần càng đau. Càng gần càng nhận ra cái gì đó.
Cảm giác trong khoảnh khắc là sự tổn thương.
Yêu thương mong manh.

Thứ Tư, 17 tháng 8, 2011

ỐM


Ngày thứ 2 anh bị ốm
Ngày thứ 1 anh bị ốm.
E đến thăm anh.
Giọng a khò khè quá.
E cũng lo lắm.
Đã thế a còn phải tiêm vì bênh khác nữa.
Mỗi ngày đều phải đi tiêm sao.
A ko chịu chia sẻ gì với em cả.
A Quý hỏi lâu ko thấy e đến. Tưởng e đi lấy chồng.
Uhm cũng lâu quá rồi ý nhỉ vì a ko cho e đến nữa.
Vì tình cảm tự dưng lâu nay bị gián đoạn.
E đứng ở giữa mọi ngả đường.
A nhìn thấy móc chìa khóa của e rồi phải ko ?
Nhưng a chỉ hử rồi ko nói gì.
E bảo đến 10' thôi nhưng lại ngồi quá.
E thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn.
A hỏi dạo này e show hàng à mà mặc quần đùi.
Là do a đấy.
Là do a thích e mặc quần đùi mà.
Là do e quá uất ức rồi mỗi ngày đi trên đường đều bức bí.
E mặc để đổi gió a ạ.
E về nhà và nhắn tin.
Anh đều trả lời e.
Sáng nay e nt a cũng trả lời e.
Nhưng tối nay e nt a ko trả lời e.
A ko muốn trả lời phải ko ?
Hay là a gặp vấn đề gì ?
E ko biết.
Hay a cảm thấy sự quan tâm của e làm khó a ?
E vấn đang cố giữ lòng mình bình lặng.

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011

Yêu thương là e phải đau khổ phải ko ?


Một ngày chủ nhật dài.
Mình suy nghĩ cuối cùng mình vẫn nhắn tin cho anh.
Im lặng.
Mình thất vọng.
Ngày hôm nay a nhắn lại.
Anh đi chơi với bạn.
Cuối cùng thời gian rảnh của a cũng ko bao giờ dành cho mình.
Mình thực sự trở thành 1 đứa em gái đúng nghĩa của nó rồi.
Mình thấy buồn lắm.
Yêu thương mong manh.
Mình biết tất cả những điều lý lẽ của tình yêu.
Nhưng sao mình lại ko làm đc.
Mình vẫn cứ vướng vào cái vòng luẩn quẩn của tâm trí.
Mình sẽ phải làm gì đây.
Em yêu anh.
Vì e yêu anh.
Nên em phải để a đi, e phải quên a.
Nhưng yêu thương trong em nó đau lắm.
Trái tim ko bình lặng.
Anh có hiểu và thông cảm cho em ko ?
Tất cả những điều a làm là vứt em lại 1 bên.
Rồi a đi trên con đường của a.
Còn e thì khóc và nhìn bóng a xa dần.
Every day.
A có hiểu tấm lòng của e ko ?

Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2011

OVER LOAD


Thật sự là 1 ngày ko thể chịu được.
OVER LOAD tất cả.
Một ngày nhầm lẫn quá nhiều.
Mình ko chịu được bản thân mình.
Từ sáng tới chiều nhiều thứ việc quá.
Mình ko tải được.
7h hơn mình ra khỏi công ty.
Thtaj sự mệt mỏi lắm.
Mình nghĩ tới anh trên con đường mình về.
Mình khóc.
Mình mệt mỏi.
1 ngày của mình chỉ công việc và ko có anh.
Mình mong anh lắm.
Yêu thương của em có biết ko ?
Yêu thương cứ như bình thường mà e thì lại ko bình thường.
1 tuần qua em ko dám làm gì cả.
E chậm lại bình tĩnh lại những lúc nổi gió e cố gắng để ko ảnh hưởng đến a.
E nhớ a thật nhiều.
E ko thể nói ra.
Vì e sợ e sẽ làm phiền cuộc đời em.
Tối nay e nhớ a, e định nt cho a.
Nhưng e lại nghĩ a sẽ ko nhắn lại đâu.
Nhưng tự dưng a lại vào chat với em như bt.
E lại xuôi xuôi nhưng mà...
Yêu thương ơi ...
E nhớ a lắm.
Đó cũng là điều e muốn nhắn với anh.

Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

Yêu thương


Gần 1 tuần rồi.
Em tỏ ra mình là 1 người ko quan tâm.
Anh ạ.
Thực sự e nhớ a lắm.
Công việc 1 ngày nhiều mọi thứ lấn chiếm thời gian của em.
E muốn tâm sự với a nhưng lại nghĩ đến.
Dù e có nói thì a cũng đâu nói lại.
E sợ mình thất vọng thôi.
E nhớ a lắm.
Muốn lại gần mà ko đc.
Muốn nhìn a mà lại ko đc.
Yêu thương ngay trước mặt nhưng lại phải làm bộ lơ đi.
Có bao giờ a nhớ đến em ko ?
Có bao giờ a nghĩ đến em ko ?
Mong đc a ôm e 1 cái.
Yêu thương ơi e phải làm gì đây.
1 tuần rồi e ngồi viết 1 cái mail dài.
Viết mãi viết mãi.
Yêu thương ơi em yêu a nhiều lắm

Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011

End - First love


Hôm nay mình viết blog sau rất nhiều ngày.
Và tất cả những ngày đó đều là những ngày buồn.

Em gái.
Mình phải làm như nào đây.
Con đường mình đi mới đi đc 1 tí mình quay lại.
Nhưng mà quay lại ko tìm được con đường cũ.
Anh đã hết tình cảm với mình thực sự.
Mình rơi xuống hố vừa tìm được đường lên.
Thì lại rơi xuống vực lần này mình ko lên đc nữa.
Mình đã chết rồi.

Em thực sự yêu anh mà.
Tạm biệt tình yêu của em.
Hà Nội ngày 06.08.2011.
Yêu anh nhiều lắm

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011

MONG RẰNG MÌNH SẼ SỐNG


Đau đầu quá :-<
Gia đình nhiều chuyện
Tình cảm nhiều chuyện
Cty nhiều chuyện.
Mình mệt mỏi thật sự.
Muốn có 1 ai đó lắng nghe mình nhưng ko có.
Mệt mỏi thật.
Muốn thoát ly.
Mình muốn đi nghỉ.
Làm 1 chuyện du lịch để quên tất cả.
Quên cái con người vô tâm.
Quên cái gia đình nhiều việc.
Quên những công việc nhàm chán.
Dừng lại đâu đó.
Đứng chết lặng.
Mong rằng mình sẽ sống

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

Lối mòn đi mãi không hết

Ko biết phải nói cái gì, làm cái gì, và nên như thế nào.
Dường như con tim, và tình cảm của mình nó đang ổn định
Nhưng thói quen và 1 phần lo lắng vẫn còn đây.
Vẫn cứ thấy buồn và đau khổ.
Đã bao lần chỉ muốn quên đi quên đi tất cả để sống.
Làm nổi nhưng ko làm.
Tại sao cứ muốn ôm cái tình cảm đơn phương đấy để đau khổ.
Thứ tình cảm ko xây dựng = tình cảm thì nó sẽ mất nhanh thôi.
Rồi mình cũng sẽ ôm cái tình cảm đấy nhẩy xuống vực
Thật là NGU.

Em phải làm gì đây khi e ko muốn để tâm đến a.
A là đứa như thế nào e cũng hiểu nhưng ko chịu đc.
Con ng` e ko phải là ng` vô tâm.
Ko phải ng` nhìn ng` khác buồn và ko làm gì rồi ngày mai lại cười.
Khóc nhiều rồi. Buồn nhiều rồi. Thất vọng nhiều rồi.
Cuối cùng ko đc gì cả.
Đến khi nào a mới tỉnh lại.
E cảm thấy mình thật xấu xa.
Làm sao để nói hết những điều này cho a hiểu.
Mà có nói hết a cũng có hiểu đâu.
A đâu phải là đứa biết hiểu đâu.
Cái tôi của a lớn lắm.
Còn cái tôi của e nó bé tí.
Nó sẵn sàng biến mất.
Buồn vô cùng.
Chã ai hiểu đâu.
Lối mòn mình đang đi dài quá.
Sao ko ngắn lại để đi đến cuối con đường rồi mới biết.
Lối mòn ko có đường ra đâu. Và quay lại đi.

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Não là thứ quyết định mọi hành động chứ ko phải trái tim phải ko ?


Mẹ bảo 12h trưa mới đc hỏi ông nhưng mà con ko biết giờ con muốn hỏi.
Con đang sống với tình cảm đầu tiên của con.
Con ko biết con có tí xác định có tí ko.
Con thực sự ko biết.
Nhưng con thật sự thích người ta mà.
Con khóc nhiều rồi.
Con đau cũng nhiều lắm.
Con nên cứ để nó mất đi hay giữ nó lại như con muốn.
Con nên làm gì ?
Con thật sự muốn giữ nó lại.
Không nên ạ ?
Nên ạ ?
Con sẽ suy nghĩ nhưng chắc nó sẽ giết con sau này.
Nhưng con mong bây giờ con có thể vui vẻ sống thôi
Con phải làm gì ?
Con có thể làm theo những gì con nghĩ ko ?
Cho con 1 sự gợi ý đi

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011

Nghẹt thở


Hai ngày liên tiếp rồi.
Khóc!
Đấy là cách người trừng phạt con sao ?
Tình cảm làm con khổ sở quá.

Con quá ủy mị phải ko ?
Tình cảm làm đầu óc con mờ mịt rồi.
Con ko còn thông minh nữa.
Con thấy rằng mình ko phải là mình nữa.
Nó đau đau lắm.
Đau đến mức con ko thể thở đc.
Tình cảm của con đang giết con.
Giết con từng ngày từng giờ.
Con ko thể chịu đc.
Suy cho cùng con ko nên sống như này vậy phải ko ?
Con sợ lắm.
Nước lạnh lắm.
Hãy để mọi người đông cứng hoặc ko nghe thấy gì trong vòng vài tiếng đc ko.
Con muốn khóc to lên.
Con mệt quá.
Con muốn khóc lớn lớn.
Con ghek phải tự nuốt nước mắt lắm.
Nơi này trong trái tim con mệt mỏi.
Con người đấy đang cố gắng cầm dao đâm vào tim con.
Sâu thật sâu.
Sâu đến mức con nghẹt thở.

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

CRY!


Dạo này mệt mỏi quá.
Mình khóc quá nhiều rồi.
Tuần khóc mấy ngày lận.
Mình sợ quá.
Mình ko phải là mình.
Mình phải làm gì đây.
Từ bỏ ?
Mình ko làm được.
Mình lún sâu quá rồi.
Mình khóc.
Mình đau.
Mình ko nói thì ko ai biết.
Mình nói thì ng` ta sẽ nói gì mình.
Mình sợ lắm.
Tim mình đau lắm.
Đây là những gì mình phải trả giá sao ?
Làm ơn đi.
Làm ơn 1 lần đi.
Mình muốn quay lại cuộc sống lúc đầu của mình.

Hóa ra mỗi người xuất hiện trong cuộc đời mình đều có 1 nhiệm vụ.
Và nhiệm vụ của a là làm mình đau lòng làm mình phải khóc.
Mình chỉ muốn nói với a là bước ra khỏi cuộc đời mình đi.
Mình ghét a rồi.
Mình ko muốn có a nữa.
Nhưng mình ko làm được.
Tình cảm như cái mối tơ vò.
Mình chỉ có thể khóc thôi.
Tại sao ?
Thật độc ác theo 1 cách nào đó.
Nước mắt mặn lắm như nước biển ý ko thể nào nuốt vào đc.
Rồi thì cái tình cảm này sẽ đi đến đâu.
Hay nó chỉ là những ngày tháng khóc lóc của mình thôi.

Đừng độc ác với con như vậy !
Con biết con sai rồi.
Con ko mong đc tha thứ nhưng con mong người sẽ hiểu.

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2011

It is life


1 tuần lại chuẫn bị qua đi.
Nó cứ quay quay vòng vòng lặp đi lặp lại.
Mình sắp phát ngán rồi.
Đi làm và làm việc
Làm việc và làm việc.
Đơn giản là cố gắng dùng sức hoặc dùng não.
Hoặc là chã dùng deck gì để rồi lê lết.

Có 1 người để thích.
Nhưng lại là 1 con người vô tâm.
Thật sự là mình thấy mình quá thay đổi
Mình quá ngốc nghếch mềnh đeck là mình nữa.
Nhiều khi muốn từ bỏ cái thứ tình cảm ngu ngốc này.
Nhưng tình cảm đầu tiên ...
Không biết nên như nào.
Nhưng mình gek mềnh bị buồn.
Gek phải khóc.
Gek phải chờ.
Gek phải ngồi mở đt liên tục để xem có tin nhắn ko.
Gek mình nhất.
Haizzzz.
Khó chịu vãi.
Éo thích 1 tí nào cả.

Cái cuộc sống nản vãi.

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2011

Mác


Con là con gái.
Bố con là người Hà Nội.
Mẹ con là người Hải Phòng.
Con sinh ra và lớn lên ở Hà Nội.
Nghiễm nhiên con được gắn cái mác người Hà Nội.
Người Hà Nội là những người sống ở Hà Nội.
Là những người họ tự cho à họ là người Hà Nội.
Là những người sống ở trung tâm của đất nước.
Là những người họ thấy ồ họ thành phố hơn những người khác.
Thật ra người Hà Nội là những người như nào?
Một đứa trẻ đánh giầy được vứt lại tại Hà Nội.
Nó lang thang khắp cái đất này từ lớn đến bé nó cũng là người HN chứ ?
Hà Nội Hà Nội.
Hà Nội chỉ là cái địa danh của đất nước này thôi.
Hà Nội là nơi hoạt động kinh doanh sôi nổi hơn thôi.
Hà Nội là nơi con người thích bon chen lên để làm việc.
Suy cho cùng Hà Nội là cái nơi nhiều ng` muốn đến.

Người Hà Nội.
Chã phải ai cũng là người tốt mà chã phải ai cũng là người xấu.
Chã phải ai cũng giàu và chã phải ai cũng nghèo.
Hà Nội đủ thể loại người.
Bạn không thể đoán con người ta như thế nào cả.
Nhìn vào thì thơm tho đấy nhưng biết đâu mục nát thối rữa.
Hà Nội càng phát triển càng nhiều tệ nạn.
Hà Nội thủ đô, trung tâm văn hóa chính trị xã hội của cả nước.
Nhưng cũng là nơi có cả tỉ lý do cả tỉ những thứ vớ vẩn xảy ra.
Để nói về HN thì cả tỉ chuyện.

Đôi khi mình tự hào với cái mác người Hà Nội của mình.
Đôi khi mình suy nghĩ tại sao mình lại là người HN cơ chứ.
Hôm nọ ngồi đọc bài báo " Gái ngoại tỉnh cướp hết zai Hà Nội "
Uhm thì các bạn ý cũng thanh minh thanh nga thế này thế nọ.
Thật ra cái đó ko phải là ko sai nhưng mà các bạn đừng có lấy đó làm lý do.
Điều duy nhất mình thấy con người ta đến đc với nhau là do chữ " DUYÊN "
Rõ ràng người ta ko yêu mình sao người ta lấy mình được.
Với lại bao biện cái chuyện mình ko = gái ngoại tỉnh để làm gì.
Rõ ràng là ko bằng rồi tại sao ko cố gắng chăm chỉ đc bằng họ.
Họ khổ sở từ bé, nên họ chăm chỉ hơn những người có đc cái sung sướng từ nhỏ.
Mình cũng chã phải đứa tốt đẹp gì lười.
Nhưng ko phải con gái HN nào cũng giống con gái HN nào.
Mình biết khối người thực sự tốt, thật ra cũng ko đến độ đảm đang quá mức.
Nhưng họ có chữ DUYÊN yêu nhau và sẵn sàng bù đắp cho lỗi lầm của nhau.
Vì vậy đừng than vãn.
Mỗi người sinh ra đều có 1 người định trước.
Nhưng cái ng` định trước đấy đến đc với mình ko ?
Mình sợ lắm.
Chính mình đang bị khúc mắc.
Liệu đấy có phải là tình yêu ?
Nêu phải thì sẽ như nào ?
Cái mác người HN này nặng nề quá.
Còn ko phải tình yêu thì bao giờ nó kết thúc ?
Mệt mỏi lắm.
Tôi tự hào tôi là ng` HN.
Tôi tự hỏi tại sao tôi là ng` HN ?

Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011

Nhìn lại 1 tuần nào.


1 tuần bắt đầu từ thứ 2 và kết thúc ở CN.
Thứ 2 vội vàng đi làm.
Thứ 3 vội vàng đi làm.
Thứ 4 vội vàng đi làm.
Thứ 5 vội vàng đi làm.
Thứ 6 vội vàng đi làm.
Thứ 7 vội vàng đi làm.
CN bình thản đến vội vàng.
Suy cho cùng 1 tuần 7 ngày đi làm 6 ngày.
1 ngày còn lại bố mẹ bảo dùng cho gia đình.
Thế sao 1 tuần ko có 8 ngày để 1 ngày có thể đi chơi trọn vẹn với bạn bè.
Mà ko sao 1 tuần ko có nhiều ngày hơn thế.
Mình còn có bạn cấp 1, bạn cấp 2, bạn cấp 3, bạn đại học, bạn quen biết bên ngoài, bạn đồng nghiệp.....
Đi làm rồi thì chấp nhận cái cuộc sống này.
Cả ngày đi làm buổi tối đi chơi thì có làm sao.
Bố mẹ sống cái quan điểm khác với mình.
Nhưng bố mẹ là bố mẹ.
Kì này đi xuống trung tâm dưới chã quen ai.
Cái cảm giác ngột ngạt lắm.
Lúc nào cũng chăm chăm vào công việc dường như ko có thời gian để nghĩ cái khác.
Cảm giác nhiều lúc dễ bị tự kỉ lắm ý.
Giờ lại cấm ko cho đi chơi.
Nếu bạn bè mình ko hiểu mà hiểu hộ mình và ko gọi mình đi chơi.
Thì lúc đấy mình biết làm sao.
Bạn bè ko có ư ?
Mình sợ bị bạn bè bỏ rơi lắm.

CHÀO GIỜ MÀY SẼ SỐNG NHƯ NÀO ?

Tin tưởng con


Xin lỗi.
Chào những thiên thần đang nhìn theo con.
Con làm sai đúng ko ?
Con biết con sai mà.
Con xin lỗi nhưng con ko thể!
Con sẽ ko đi quá quá đà.
Mong mọi ng` đừng buồn.
Con biết điểm để dừng.
Tin tưởng con